- Bé ơiiiiiiii. Hình về rồi nè. - Kỳ Duyên vừa bê một kiện hàng vừa phấn khích gọi lớn.
Minh Triệu từ trong phòng đi ra, đỡ phụ cô để lên bàn trà phòng khách.
- Để Gấu đi lấy kéo. - Kỳ Duyên lon ton chạy vào bếp, cầm kéo ra vô cùng vui vẻ nhìn chiếc hộp cactong trước mặt.
- Khui khui khui. - Chị ngồi xếp bằng, hớn hở không kém cô bao nhiêu.
Hai người hồi hộp cắt lớp băng keo bên ngoài, mở ra. Bên trong là 4 khung hình posing lúc kết show diễn ở Wedding Festival của cả hai, hai tấm toàn thân và hai tấm nửa người.
- Waaaaa, cái này treo phòng khách với phòng ngủ là hết sẩy luônnn. - Kỳ Duyên cầm khung hình lớn lên ngắm nghía, hai mắt phát sáng - Nhìn nèeeee, đẹp như tranhhh.
Minh Triệu phì cười, gõ đầu cô một cái "Coi cái mặt kìa, hớn hở vậy."
- Sao không! Cái này là hình cướii tạm thời đóooooooo. - Kỳ Duyên bĩu môi, cười ngây ngô nhìn chị.
Vốn chị cũng không nghĩ nhiều, nhưng nghe Kỳ Duyên nói, chị có hơi chút đỏ mặt, rồi dường như cũng bị cảm nhiễm bởi sự vui vẻ của cô, nhịn không được chọc lại "Gì? Ai cưới? Cầu hôn hồi nào mà đòi cưới?"
- Aaa... - Kỳ Duyên nhăn mặt chu miệng, hung dữ "Không thèm thì thôi, tui cũng không thèm cưới mấy người nữa luôn."
- Hửm? - Chị híp mắt, đầy nguy hiểm
- Hì hì, không có gì... - Cô nuốt nước miếng, tự dưng thấy rén ngang.
- Mấy người không cưới cũng được, tui không thèm. - Chị chống tay ngả người ra sau, biểu tình hờ hững không thèm để ý. Kỳ Duyên nghe vậy lập tức ỉu xìu, có chút nóng nảy đặt tấm hình sang một bên, nhích lại gần chị muốn ôm người ta giải thích.
Chỉ là ngay lúc cô áp người đến gần, trong mắt chị lại loé lên tia nghịch ngợm, vươn tay niết lấy cằm cô kéo lại gần mình, ái muội nói "Để đó tui cưới mấy người cũng giống nhau."
Khuôn mặt như điêu khắc như dần dần phóng to trước mắt, Kỳ Duyên ngốc lăng nhìn chị, sau đó mới phản ứng lại là bị mình trêu chọc, bật cười "Tạo phản a.", nói rồi thuận thế bắt lấy cái tay kia đè chị xuống sàn.
Hai người mắt đối mắt nhìn thẳng vào nhau, trong đôi mắt chị là vẻ trêu tức không thể nghi ngờ, còn trong mắt Kỳ Duyên lại là một loại kích động khó mà diễn tả được.
Chị đây là tỏ ý muốn cùng cô cùng nhau đi suốt đời?..
Kỳ Duyên nhìn chị một lúc, rốt cuộc không thể kiềm được tâm tình kích động, cúi đầu hôn xuống.
Minh Triệu nhướn mày có chút bất ngờ, nhưng cũng vui vẻ đáp trả, hai người cứ như vậy lăn ở trên sàn ôm nhau. Qua một lúc, chị đẩy cô ra, trêu "Ế lâu dài nên bây giờ nghe được cưới thì mừng vậy à?"
Đối với sự trêu chọc của chị, cô híp mắt, tủm tỉm cười đáp trả "Nói về ế lâu dài thì không biết ai hơn ai đâu."
Chị đen mặt, trừng mắt hung hăng đánh lên người cô một cái thật vang "Này!"
- Haha. - Thấy chị còn muốn giơ tay lên, Kỳ Duyên cười khúc khích nhanh chóng ngồi dậy chạy trốn. - Dễ gì bắt được Gấu!
- Nay ngon nha! - Chị nghiến răng, cũng lập tức rượt theo cô.
Hai người rượt đuổi một lúc, chị chợt "A" lên một tiếng, sau đó cúi đầu ôm lấy phần chân mình xoa xoa, nét mặt nhăn nhó.
Kỳ Duyên nhíu mày, ngay lập tức vọt tới, khuỵu người xuống nâng chân chị lên, vô cùng lo lắng hỏi "Bị quẹt trúng chỗ nào? Để Gấu xem, có đau lắm không?", vừa nói còn vừa xoa xoa chỗ ban nãy chị ôm lấy.
Không thấy chị trả lời, Kỳ Duyên ngẩng đầu lên, bắt gặp đôi môi đang tủm tỉm cười nhìn mình, ánh mắt nghịch ngợm. Thấy cô ngẩng đầu, chị liền đè ngã cô ở trên sàn, giữ chặt, thọt lét.
- Haha... Bé chơi xấu!... Ha.. Nhột quá, Bé... đừng... - Kỳ Duyên nhột đến chảy nước mắt, vùng vẫy.
- Chơi xấu? - Chị nhướn mày, động tác càng lúc càng nhanh "Có muốn biết thế nào gọi là chơi xấu thiệt không?"
- Haha... đừng.. nhột... Bé tha cho Gấu đi.. nhột quá... haha... Gấu sai rồi.
- Sai chỗ nào?
- Đừng chọt... Gấu sai rồi, Gấu sai rồi, không nên nói Bé ế! - Cô cuộn tròn người lại, xin tha.
- Còn dám nhấn mạnh? - Chị lại giữ chặt cô, không chút nương tình mà "tử hình" bạn Gấu ngay tại chỗ.
Đùa giỡn tới lúc mỏi tay, Kỳ Duyên cũng cười đến thở không nổi, khuôn mặt đỏ bừng, chị mới vừa lòng mà buông tha cô. Kỳ Duyên xụi lơ nằm ở một bên, trên mặt đều là nước mắt sinh lý, không biết còn tưởng cô vừa mới khóc qua.
- Thôi không giỡn nữa, đi vô phòng đi, mấy cái khung hình để đó mai rồi mình nhờ người treo lên. - Chị hơi khom người, đưa tay kéo cô đứng dậy.
- Ò. - Kỳ Duyên nắm lấy tay chị đứng lên, không có việc gì làm nên lên giường nằm sớm, tâm sự mỏng trước khi ngủ.
- Cuối năm nay Gấu có muốn đi đâu chơi không? - Chị hỏi
- Bé muốn đi du lịch hả? - Cô tựa người lên thành giường, một tay vuốt vuốt vai chị.
- Bé đang hỏi Gấu mà.
- Hừm... nếu mà du lịch tầm này, thì chắc là Gấu muốn đi vòng vòng mấy nước châu Á gần gần đây thôi.
- Là kiểu Nhật Bản, Thái Lan á hả? - Chị nghĩ nghĩ, sau đó nói "Đi Hàn Quốc chơi không? Gấu chưa đi Hàn Quốc bao giờ nhỉ?"
- Ừm, Gấu chưa đi. Bé đi chưa?
- Bé có đi một lần, nhưng mà cũng lâu lắm rồi. Đợt này mình đi không? Bé làm hướng dẫn viên miễn phí cho Gấu. - Chị cười.
- Đi, Bé muốn đi đâu thì mình đi đó. - Kỳ Duyên nhẹ nhàng vỗ về tóc chị. - Nhưng mà đi hai người mình thôi hả?
- Hmmm, Gấu muốn rủ thêm anh Tùng với anh Hoà không, đi đông xíu cũng vui.
- Ừ, vậy rủ thêm hai ổng, nhờ hai ổng đặt vé từ giờ luôn là vừa nhỉ? Ủa mà Bé muốn đi khi nào?
Ánh mắt chị loé loé, nhưng vẫn là đáp "Chưa biết nữa, để hỏi thử lịch rảnh của hai ổng xem sao rồi tính tiếp."
- Ok luôn. Vậy để hôm nào gặp hỏi thử. - Dừng một chút, cô chợt nhớ ra - Phải rồi, hồi sáng này Gấu có nhận được thiệp mời của Lâm, nói là tiệc rượu buổi tối, hình như là bốn năm ngày nữa gì đó. Bé đi chung với Gấu không?
- Lâm? Tiệc rượu? - Chị không nhớ mình có quen ai tên đó.
- À quên mất, Hoàng Lâm, chắc Bé không biết. Nó là con của người quen của ba Gấu, nhỏ hơn Gấu mấy tuổi. Gần đây hình như mới du học về nên ba mẹ nó mở tiệc. Con nhà có điều kiện, hai bác đó cũng thương nó, nên nghe nói tiệc rượu lần này làm lớn lắm. - Cô nói sơ qua một chút cho chị nghe.
Minh Triệu nghe vậy thì do dự "Nhưng mà nếu vậy thì Bé đi có vẻ không phù hợp lắm. Dù gì cũng không quen người ta."
- Trên thiệp có ghi, có thể mời bạn bè theo cùng, thuận tiện networking luôn. Nhà nó mở công ty quảng cáo đó.
- Hmm...
- Không sao đâu, nó với Gấu cũng tính là chơi lâu, nên không cần ngại. Nói chung là Bé cứ đi bên cạnh Gấu là ok, mình đi chủ yếu là nể tình, góp mặt thôi. - Kỳ Duyên ra sức thuyết phục.
Nhưng chị vẫn là do dự "Có bị kì lắm không?"
- Thôi đi đi mà, ở trong đó nó bảo đa số là doanh nhân này kia thôi, không