Chu Nhược Vân ngồi thẳng dậy, còn bảo Bành Mạn rót cho bà ta cốc nước, chậm rãi uống một ngụm rồi mới nghiêm mặt nói, “Thứ nhất, căn nhà này đứng tên họ Trình, bất cứ kẻ nào cũng không lấy được!”Nghe xong câu này, trên mặt Đinh Ý Viên lộ ra ý cười nhàn nhạt, trong bầu không khí quái lạ này Trình Chu Vũ lại cau mày, đồng thời cúi đầu xuống, lời nói của mẹ khiến sự tôn nghiêm đàn ông của anh phải chịu một tổn thương nho nhỏ.
Tính cách của Đinh Ý Viên không chịu thua bao giờ, lúc này lại cười, “Nhà? Thật là buồn cười! Chỉ cần tôi vui, tôi có thể cho Trình Chu Vũ mười căn nhà như vậy!”Sắc mặt của Trình Chu Vũ lại tối đi vài phần.
Chu Nhược Vân cũng hừ lạnh một tiếng, “Tôi biết nhà các cô có tiền, nhưng quy tắc là quy tắc, nhất là cái tính ngông cuồng này của cô, muốn vào nhà họ Trình chúng tôi, phải tiết chế bớt lại! Mọi chuyện phải lấy người đàn ông làm chủ, chuyện đàn ông xuống bếp giống như hôm nay không cho phép xảy ra lần nữa! Tất cả chuyện quét dọn bếp núc trong nhà đều là việc phụ nữ phải làm!”“Mẹ!” Trình Chu Vũ không nhịn được nữa, “Công việc của Viên Viên vất vả như vậy, đâu có thời gian làm việc nhà?”“Không có thời gian? Vậy đừng làm vợ người khác!” Chu Nhược Vân đập bàn một cái, “Lấy vợ về làm gì? Chính là để hầu hạ chồng! Không phải lấy Bồ Tát về để thờ!”Trình Chu Vũ còn muốn nói tiếp gì đó, lại bị một ánh mắt của Đinh Ý Viên ngăn lại.
“Đây là điều thứ hai.
Thứ ba, tiền lương của hai đứa, phải giao cho tôi một nửa, tôi giữ cho hai người, một nửa còn lại để cho A Vũ giữ.
”Trình Chu Vũ lại cau mày, Đinh Ý Viên từ đầu tới cuối vẫn giữ biểu cảm cười cười, “Còn không?”“Thứ tư.
” Chu Nhược Vân lườm cô một cái, “Trong vòng một năm sau khi kết hôn phải sinh con, A Vũ không còn nhỏ nữa, tranh thủ lúc tôi còn khỏe, còn có thể trông cháu.
”“Chỉ vậy thôi?” Thoạt nhìn Đinh Ý Viên không chịu chút ảnh hưởng nào.
Chu Nhược Vân hơi bất ngờ, “Tạm thời chỉ vậy thôi…”Đinh Ý Viên không nói nhiều nữa, khoan thai đứng dậy, giơ một tay về phía Trình Chu Vũ, “Em phải đi về, đỡ em dậy.
”Chu Nhược Vân thấy thế liền phát hỏa, “Bày ra cái điệu bộ đại tiểu thư cho ai xem?”Trình Chu Vũ cực kỳ bất đắc dĩ, “Mẹ, Viên Viên bị đau chân!”“Nó giả bộ!” Chu Nhược Vân tức đến nỗi ngồi không yên.
Tay của Đinh Ý Viên vẫn giơ ra, “Trình Chu Vũ…”Trình Chu Vũ tiến lên đỡ lấy cô.
“Lấy túi với áo khoác cho em.
” Cô chỉ chỉ.
Trình Chu Vũ khoác áo lên cho cô, giúp cô xách túi.
Chu Nhược Vân không nhìn nổi dáng vẻ này của con trai, có dấu hiệu tức đến phát điên, “A Vũ! Mẹ vừa mới nói bốn điều, bây giờ con đã không nghe sao hả? Nó đừng hòng bước chân vào nhà này!”Đinh Ý Viên cười hì hì, lấy túi xách từ tay Trình Chu Vũ, vỗ vỗ mặt anh, “Được rồi, em về đây, anh ở nhà làm con trai ngoan đi.
”Nghe xong lời này trong lòng Trình Chu Vũ lập tức hoảng sợ, đây là đang nói mát sao? Hoảng hốt kéo cô lại, “Anh đưa em về…”Đinh Ý Viên thấy anh như vậy, cũng cảm thấy vui vẻ, “Không cần! Em tự đi về được!”Biết anh hoảng sợ, cô quyết định cho anh một viên thuốc an thần, cánh tay vòng lấy cổ anh, kéo anh thấp xuống, trực tiếp đóng dấu lên môi anh, nói thẳng ra cũng là có ý tuyên bố chủ quyền, Bành Mạn, cô đừng tơ tưởng nữa, anh ấy đã có dấu của tôi rồi!Cãi nhau thì cãi nhau, cô không phải người mù, toàn bộ quá trình Bành Mạn đứng bên cạnh mang theo biểu cảm như có chồng ngoại tình cô đều nhìn thấy hết!Đóng dấu xong liền đi chân trần đến huyền quan.
Trình Chu Vũ tìm giày của cô, hết sức tự nhiên ngồi xổm xuống đi cho cô, làm cho Chu Nhược Vân và Bành Mạn ở phía xa nhìn mà tức nghẹn.
“Được rồi.
” Đinh Ý Viên thản nhiên để anh đeo giày cho, còn sờ sờ vết đỏ do anh tự đánh trên mặt anh, dán sát vào người anh, ôn nhu và thùy mị hiếm thấy, “Sau này không cho phép ai động đến anh nữa, bất kể anh hay là người khác, muốn đánh chỉ có một mình em được đánh.
”Anh cười, biết cô thực sự không tức giận, cũng không phải nói mát, trong lòng mới bình tĩnh lại, “Đi thôi, anh đưa em về đã.
” Đồng thời còn đang nghĩ, cô vẫn còn chưa ăn cơm, đợi lát nữa hai người đi ra ngoài ăn cái gì đó.
Ai biết cô lại thực sự không cần anh đưa, đè vai anh xuống, “Thực sự không cần đâu, anh đó, vẫn nên xử lý xong chuyện trong nhà đi đã.
”Anh suy nghĩ thấy cũng đúng, đống rắc rối chỗ mẹ anh phải xử lý, quyết không thể để cô bị vướng vào, tóm lại, phải khai thông công tác với mẹ xong mới có thể lấy cô, không thể để cô chịu uất ức, đương nhiên cũng không hy vọng mẹ không vui, dù sao, đây cũng là hai người phụ nữ quan trọng nhất đời anh.
“Vậy anh đưa em xuống!” Không để anh đưa về nhà thì cũng phải tiễn lên xe đã, nếu không sẽ không yên tâm.
“Được.
” Cô không từ chối nữa, khoác lấy cánh tay anh, còn quay đầu lại cười với Chu Nhược Vân, “Bác gái, cháu về đây, bai bai!”Cũng không đợi Chu Nhược Vân trả lời, cô đã đi ra khỏi cửa, Chu Nhược Vân tức không chịu được, lại thấy cô cười hì hì như không có chuyện gì xảy ra, càng thêm mấy phần tức, đập bàn gọi con trai, “A Vũ!”Trình chu vũ quay đầu, “Mẹ, Viên Viên đau chân, con đưa cô ấy xuống đã.
”Nói xong liền đỡ Đinh Ý Viên xuống lầu.
Đinh Ý Viên không đau đến nỗi