Đám nữ đệ tử Hợp Hoan Tông, mang theo Lệ Tuyết Mai gấp rút lên đường. Hạo Nam ẩn núp trong bóng tối, trong lòng hắn thầm nghĩ. "Làm người tốt phải làm cho đến cùng. Tiễn Phật phải tiễn đến Tây Thiên." Thế là hắn cũng bám theo sau lưng đám người Hợp Hoan Tông, ẩn núp bên trong tối để bảo hộ đám người bọn họ. Lúc này Hạo Nam mới biết được, người hộ đạo vất vả như thế nào. Người hộ đạo phải sẵn sàng trong mọi hoàn cảnh, phải luôn luôn chú ý nhất động nhất tĩnh, của đối tượng mà mình muốn bảo vệ. Đều quan trọng là không để đối phương phát hiện, những lúc ra tay giúp đỡ, phải làm như đều đó nhất định xảy ra, nó là hoàn cảnh tự nhiên tạo nên.
Trong lòng thiên tài tất nhiên có ngạo khí, nếu để cho hắn phát hiện, bản thân mình không là gì cả. Cho dù mình là thiên tài, nhưng vẫn cần người che chở, thiên tài cũng có thể chết non. Kể từ đó, kẻ được cho là thiên tài sẽ không còn đầy đủ tự tin nữa, lòng tin bị đã kích nghiêm trọng. Thiên tài tự cường và thiên tài có chỗ dựa hoàn toàn khác nhau.
Thiên tài tự cường, thì giành giật từng chút một tài nguyên, liều mạng tranh đấu, khôn sóng mống chết, nếu loại thiên tài này trưởng thành, người này sẽ hết sức khủng bố. Thiên tài có chỗ dựa thì khác, bọn họ có được người hộ đạo bảo vệ, tính mạng an toàn, không chân chính vào sinh ra tử, mọi thứ quá thuận lợi, lâu ngày sẽ hình thành tính cách, ngông cuồng ngạo mạng, không xem ai ra gì. Loại này, chỉ có thể đánh thắng kẻ yếu hơn mình, nếu gặp phái thiên tài cùng thế hệ, bọn họ có thể gặp phải thất bại ê chề, từ đó niềm kiêu hãnh sẽ bị đánh tan, đạo tâm bị ảnh hưởng, tu vi khó có tiến thêm.
Hạo Nam nghĩ ra chuyện này, thì hắn phát hiện, hầu như các đại môn phái đều biết chuyện này. Cho nên các đại môn phái, thường xuyên cho thế hệ trẻ so tài thi đấu, bọn họ ngầm thỏa thuận với nhau, thế hệ tu sĩ trẻ tuổi có xảy ra mâu thuẫn tranh đấu, thì thế hệ đời trước không được tham dự vào, làm như vậy, mới có thể bồi dưỡng ra chân chính cao thủ được. Người hộ đạo quá mức trân quý, tu sĩ thiên tài tuổi trẻ, có lẽ chỉ xuất hiện ở các gia tộc, ở các môn phái nhỏ mới xuất hiện. Đối với tiểu thế lực, hai chữ thiên tài, đối với bọn họ quá mức quan trọng, một thế lực nhỏ, có thế xuất hiện được một thiên tài, là mười phần hiếm gặp, cho nên, bọn sẽ dùng mọi thủ đoạn, để bảo vệ thiên tài hiếm có này.
Vì thế ở trên gian hồ có đôi lúc sẽ xuất hiện, thiên tài quá mức phách lối, ở địa bàn của mình là thiên hạ vô địch, khi đi ra bên ngoài thì dùng mắt ếch xem trời, cho mình là tài giỏi, không xem ai ra gì, nên khi đụng phải thiết bản, bọn họ sẽ vì tính tình phách lối mà trả giá thật thảm trọng, thế lực đứng phía sau cũng vì đó mà gặp nạn.
Hạo Nam nghĩ thông suốt vấn đề này, thì ưỡn ngực tự hào, ở tiểu thế giới, hắn đã vượt qua cấp độ thiên tài, hắn đã trở thành cao thủ hang đầu, hiện tại hắn đã có thể làm chỗ dựa cho người khác. Hạo Nam chỉ dám nói, mình là cao thủ ở tiểu thế giới, bên trong Hỗn Độn bí cảnh còn nguy hiểm hơn, trong đấy có bát giai yêu thú, nói không chừng còn có cửu giai cũng nên. Tốc độ thời gian chênh lệch mười lần, linh khí cũng chênh lệch nghiêm trọng, cho nên, nội tình cũng chênh lệch quá nhiều.
Hỗn Độn bí cảnh rất có thể, là một loại cao duy giới vực, có thể so với đỉnh cấp thế giới bên trong vũ trụ, tại vì đang ở trong thời gian trưởng thành, nên mới không có so với hạ giới chênh lệch quá nhiều.
Vừa ẩn nấp đi theo sau vừa suy nghĩ, lúc này nhóm người của Hợp Hoan Tông đã chạy đi được vạn dặm. Vừa mới ác chiến, lại liên tục phi hành, đã làm cho mọi người vô cùng mệt mỏi, hoàn cảnh xung quanh thì toàn là cát và cát, không có chỗ để cho mọi người ẩn trốn nghĩ ngơi.
"Vù vù xào xạc..."
Đột nhiên phía mọi người, xuất hiện một trận bảo cát, càng xui xẻo là bào cát lại hướng thẳng về hướng của mọi người. Mọi bất đắc dĩ hạ xuống mặt đất tụ lại một chỗ, chờ bảo cát qua đi, thì tiếp tục lên đường. Sau gần nữa giờ thì trời không còn gió nên bão cát đã đừng lại, nhóm người bị chôn bên trong đống cát, nhao nhao tung người phóng lên cao, để thoát ra bên ngoài.
Lúc này, một vị nữ tu sĩ có được kinh nghiệm dày dặn đi lại trên giang hồ, nàng mở miệng nói. "Chết tiệt. Nếu ta đoán không lầm, hành tung của chúng ta, đã bị đám giặc cỏ phát hiện. Trận bão cát vừa rồi không phải là tự nhiên hình thành, mà do nhiều tên giặc cỏ có tu vi Ngưng Thần Cảnh, dùng hết sức mạnh tạo nên. Mục tiêu thứ nhất là dùng bão cát để ngăn cản. Mục tiêu thứ hai là dùng bão cát để thông báo cho đồng bọn của bọn chúng. Sau đó, những tên giặc cỏ ở những khu vực khác, sẽ phát hiện bão cát, bọn chúng sẽ biết được nơi xảy ra bảo cát có người để cho bọn chúng đánh cướp, bọn chúng sẽ dùng cách nhanh nhất để đuổi tới vị trí xảy ra bão cát.
Bọn giặc cỏ tạo ra bão cát thực lực không mạnh, nên bọn chúng không dám chặn đánh chúng ta, mà kêu gọi đồng bọn đến giúp đỡ. Hiện tại chúng ta, đang ở trong tình thế vô cùng nguy hiểm, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi đây. Khoản cách đến Mỹ Nhân Trấn đã không còn xa nữa, còn không đến 10 vạn dặm, chúng ta cần cố gắn thêm một ngày nữa, khi đến được Mỹ Nhân Trấn, thì chúng ta sẽ được an toàn, nơi có sẽ có tu sĩ của tông môn cứu viện chúng ta, vì thế chúng ta phải nhanh lên đường."
Những vị đồng môn còn lại, đều gật đầu đồng ý, không có ai đưa ra ý kiến phản đối. Hiện tại, Lệ Tuyết Mai đã bị trọng thương hôn mê, đám người không còn thủ lĩnh, bọn họ giống như rắn mất đầu. Bây giờ, có