Lý Hương Lan là thiên tài mới nổi, ở 100 năm trước, nàng là một trong những người nỗi bật nhất khi đó. Nàng là một trong hai người, có thể ở bên trong Hỗn Độn bí cảnh đột phá lên Hợp Nhất Cảnh, một người còn lại chính là Lệ Tuyết Mai.
Hai người đều là tu sĩ cùng một thế hệ, hai nàng đều dựa vào Hỗn Độn bí cảnh mà tỏa sáng, sau khi từ bên trong bí cảnh ra ngoài, hai người liền được môn phái trọng điểm bồi dưỡng. Hai người bọn họ cũng rất cố gắng, vì thế, sau một vài năm, hai nàng, liền được thăng chức lên làm trưởng lão của Hợp Hoan Tông.
Lý Hương Lan cảm nhận được, Hợp Hoan Tông đang ở trong tình cảnh vô cùng khó khăn, trong nữa năm qua, thế lực của tông môn, liên tục bị đã kích nghiêm trọng. Hiện tại, tông môn của bọn họ, lại chính thức cùng Ma Môn và tặc khấu trở mặt thành thù, không chết không thôi. Tông môn của bọn họ, sẽ có một trận quyết đấu sống còn, mà trận chiến này hầu như không có cách nào thắng được.
Lý Hương Lan nhìn sang Mai sư Phong, nàng mở miệng nói. "Tông chủ, chúng ta, không thể để bọn tặc khấu này trở về à. Khi bọn chúng trở về, bọn chúng sẽ kết minh với Ma Môn. Khi đó, chúng ta sẽ bị bọn chúng, hợp lại tiêu diệt. Thuộc hạ nghĩ, hiện tại chúng ta nên ra tay, tiêu diệt đám giặc cỏ này. Cho dù, chúng ta không thể giết hết được bọn chúng, nhưng bọn chúng sẽ tổn thất nặng nề, khi đó bọn chúng sẽ không còn khả năng đối phó với chúng ta."
Mai Sư Phong không đồng ý hay phản đối ý kiến của Lý Hương Lan, nàng nhìn về phía cao tầng của Hợp Hoan Tông, mở miệng hỏi. "Các vị trưởng lão, mọi người thấy ý kiến của đại trưởng lão Lý Hương Lan như thế nào? Nhị trưởng lão, ngài hãy nói ra ý nghĩ của mình đi, nói ra cho mọi người nghe biết."
Nghe Mai Sư Phong hỏi, Dạ Phiêu Phiêu lập tức trả lời. "Theo thuộc hạ nghĩ, chúng ta cứ mặc kệ bọn giặc cỏ. Nếu như hiện tại, chúng ta cùng bọn chúng đánh lên, dù thắng hay bại, tu sĩ bên phe chúng ta đều sẽ có tổn thất. Một khi Ma Môn biết, môn phái của chúng ta bị hao tổn, bọn chúng sẽ ra tay, tiến đánh ngay lập tức, môn phái của chúng ta sẽ bị tiêu diệt nhanh hơn. Không bằng, chúng ta lui về Hợp Hoan Đảo, ở nơi đó tử thủ. Còn nước còn tác, còn sống vẫn mạnh hơn bị chết. Chúng ta có thể kêu gọi đồng minh, cầu xin các đại môn mai ra tay giúp đỡ đánh lùi Ma Môn."
Mai Sư Phong nghe Dạ Phiêu Phiêu nói thì gật đầu, nàng mở miệng hỏi những người khác. "Các vị trưởng lão còn lại có ý kiến gì không? Mọi người, nhanh đưa ra quyết định ngay. Nếu để bọn giặc cỏ đi mất, thì chúng ta chỉ có thể tiếp nhận, kiến nghị của nhị trưởng lão mà thôi."
Các vị trưởng lão cao tầng của Hợp Hoan Tông, nghe vậy thì bắt đầu bàn luận, rất nhanh thì mọi người liền đưa ra quyết định, bọn họ đồng ý với kiến nghị của nhị trưởng lão, bọn họ muốn về Hợp Hoan Đảo tử thủ, trong thời gian này, nói không chừng mọi người sẽ nghĩ ra cách tốt hơn, để đối phó Ma Môn và giặc cỏ cũng nên. Với lại, Dạ Phiêu Phiêu rất được người khác tôn trọng, nếu nàng sinh trễ vài năm, rất có thể tiến vào Hỗn Độn bí cảnh và đột phá lên Hợp Nhất Cảnh sớm hơn, nói không chừng nàng đã làm tông chủ, của Hợp Hoan Tông cũng nên.
Từ khi Liễu Phi Yến rời khỏi chức chưởng môn, chức vị của Hợp Hoan Tông đã được điều chỉnh lại. Mai Sư Phong trở thành tông chủ, Lệ Tuyết Mai từ đại trưởng lão tấn thăng lên làm phó tông chủ, vì thế chức đại trưởng lão bị bỏ trống, nên nhị, tam, tứ, ngũ... trưởng lão về phía sau, đều tăng lên một bậc.
Nhị trưởng lão có tên là Dạ Phiêu Phiêu, nàng là một nữ tu sĩ lớn tuổi, nàng đã có 1060 tuổi. Nàng là một mỹ nhân, cũng có một tư chất cao tuyệt, nhưng lại sinh ra không hợp thời, không có cơ hội tiến vào bên trong Hỗn Độn bí cảnh. Bên trong tiểu thế giới, tu sĩ đạt Hợp Nhất Cảnh tu vi, có đến 9 thành là nhờ Hỗn Độn bí cảnh mà đột phá, chỉ có một thành là dựa vào bản thân và ngày tháng chồng chất, để đột phá lên Hợp Nhất Cảnh.
Tu sĩ, sinh không hợp thời, có hai loại. Loại thứ nhất là lúc tiến vào Hỗn Độn bí cảnh, lúc đó số tuổi của họ còn quá nhỏ, nên khi Hỗn Độn bí cảnh kết thúc, bọn họ không có đủ thời gian để đột phá tu vi lên Hợp Nhất Cảnh. Loại thứ hai là số tuổi quá cao không thể tiến vào bên trong Hỗn Độn bí cảnh, bọn họ cũng là thiên tài và bọn họ vẫn luôn cố gắn tu luyện không ngừng nghĩ, sau cùng thì đột phá tu vi lên Hợp Nhất Cảnh.
Dạ Phiêu Phiêu thuộc về trường hợp thứ hai, khi Hỗn Độn bí cảnh mở ra, lúc đó nàng đã hơn ba mươi tuổi. Do số tuổi vượt qua quy định, nên nàng không thể tiến vào Hỗn Độn bí cảnh. Dạ Phiêu Phiêu đã dùng hơn 900 năm để cố gắng tu luyện, cuối cùng thành công đột phá lên Hợp Nhất Cảnh, lại tu luyện thêm 160 năm, lúc này tu vi của nàng đã đạt đến ngũ tinh trung kỳ Hợp Nhất Cảnh. Từ khi đột phá lên Hợp Nhất Cảnh, nàng cũng được thăng chức lên làm trưởng lão của Hợp Hoan Tông.
...
Quay lại, bên cạnh Hạo Nam.
Từ lúc viện binh của hai phe tiến đến, Hạo Nam núp ở phía bên ngoài quan sát, hắn phát hiện ra một đều vô cùng bất ngờ, khóe miệng cong lên, cười một cách vô cùng dâm đảng. Đều bất ngờ là, Võ Hồng Tuyết sư tổ của Hợp Hoan Tông, nàng cũng đi đến nơi đây trợ trận, thế là Hạo Nam mang theo Lệ Tuyết Mai, nhè nhẹ lén lút tiến về vị trí của Võ Hồng Tuyết.
Khoảng cách từ Hạo Nam đến tới chỗ Võ Hồng Tuyết không xa, chỉ có năm trăm mét mà thôi, nên rất nhanh Hạo Nam đã đến được vị trí của võ Hòng Tuyết. Khi đến được nơi, hắn lấy ra một cái giường ngọc đặt Lệ Tuyết Mai nằm trên đó, tiếp đó hắn lấy ra một cái trận bàn phòng thủ cách âm ra bố