Hạo Nam dùng hai tay tách hai chân của Võ Hồng Tuyết ra, hắn cuối đầu của mình hạ thấp xuống, dùng mũi ngửi lấy mùi vị của nữ nhân, mười lần như một, chỉ cần ngửi thấy mùi vị này tận sâu bên trong linh hồn đều cảm giác kích thích vô tận. Sau đó, Hạo Nam dùng miệng, mút lấy cô bé của Võ Hồng Tuyết.
Võ Hồng Tuyết nổi da gà lên khắp thân thể, cô bé của nàng bị Hạo Nam liếm mút liên tục. Mồng đốc của nàng bị kích thích vô cùng, nơi đây rất nhiều dây thần kinh, nên khi mồng đốc bị Hạo Nam mút lấy, Võ Hồng Tuyết cảm giác được bộ phận mồng đốc của mình vô cùng tê dại, làm cho nàng không sức lực. Một lúc sau, Hạo Nam lật người của Võ Hồng Tuyết dậy, hắn mở miệng nói. "Lúc nãy nàng nói, chỉ cần ta có thể giúp Hợp Hoan Tông, vượt qua kho khăng này. Ta muốn làm điều gì, thì nàng cũng đáp ứng, là thật sao?"
Võ Hồng Tuyết nằm trên người của Hạo Nam thở từng ngụm, từng ngụm, nàng mở miệng trả lời. "Lời mà ta đã nói ra, tất nhiên là sự thật, tên sắc côn nhà ngươi, muốn ta làm gì cứ nói đi."
Hạo Nam nghe Võ Hồng Tuyết khẳng định, thì gật đầu mở miệng nói. "Nàng đã khẳng định thì tốt. Hiên tại ta muốn, sau này nàng phải gọi ta là lão công hoặc là phu quân, hay cái gì đó có nghĩa giống như vậy. Và nàng phải xưng là thiếp hay là muội đều được. Bầy giờ nàng xoay người lại, nhưng vẫn năm trên người ra, hai cù gối của nàng quỳ tại hai bên nách của ta. Miệng của nàng thì ngậm và mút lấy trường thương của ta, như là mút ngón tay là được. Miệng của ta thì sẽ mút và liếm cô bé của nàng."
Ngay sau đó, Hạo Nam liền để cho Võ Hồng Tuyết quay đầu lại, thay đổi vị trí. Võ Hồng Tuyết nhìn thấy trường thương to dài của Hạo Nam thì mở miệng nói. "Trường thương của chàng dài như vậy, làm sao thiếp có thể nuốt hết được?"
Hạo Nam mở miệng cười dâm mà trả lời. "Hắc hắc. Hiện tại, nàng đã biết rỏ uy phong của ta rồi chứ gì. Một lúc nữa, trường thương của ta, sẽ tiến vào sâu bên trong cơ thể nàng đó. Nàng chỉ cần liếm lên thân và mút ở phần đầu trường thương là được."
Võ Hồng Tuyết dùng một tay chống xuống giường, một tay thì cầm lấy trường thương của Hạo Nam. Khi tay của Võ Hồng Tuyết, vừa chạm đến trường thương của Hạo Nam, cảm nhận đầu tiên của nàng là, trường thương của Hạo Nam thật cứng rắn và ấm áp. Võ Hồng Tuyết nhìn ở đỉnh trường thương của Hạo Nam, nơi đó Ngọc Linh Tủy tiết ra, nàng cúi đầu xuống ngửi, thì cảm thấy đây là một mùi vị nói không nên lời, đây là mùi vị của nam nhân.
Khi một nam nhân hay một nữ nhân đang trong cơn khát tình, phần miệng của bọn họ rất cần được mút và liếm bạn tình của mình, đây là ham muốn cảm xúc, cảm xúc muốn bạn làm như vậy. Võ Hồng Tuyết đang ở trong tình trạng hưng phấn, ngay lập tức, nàng dùng lưỡi liếm lấy Ngọc Linh Tủy ở trên đầu trường thương. Sau khi liếm lấy Ngọc Linh Tủy, Võ Hồng Tuyết có cảm nhận, Ngọc Linh Tủy hơi nhớt, có mùi ngai ngái. Một đến hai, hai đến ba, Võ Hồng Tuyết ra sức mút lấy trường thương của Hạo Nam.
"Ưm. Thật sản khoái. Hồng Tuyết, nàng làm ta sướng quá." Nói xong hắn cũng ra sức phục vụ nàng, hắn vừa liếm, vừa mút, vừa dùng răn cạ nhẹ vào mồng đốc, làm cho cô bé của Võ Hồng Tuyết, bị kích thích tột cùng.
Võ Hồng Tuyết cảm nhận cảm giác ký lạ, nàng mở miệng nói. "Ưm. Thật khó chịu, thật buồn tiểu. A không chiu được nữa thiếp ra đây. A a a..." Ngay sau đó Võ Hồng Tuyết lên đỉnh, toàn thân thể nàng bị co giật, Ngoc Linh Dịch từ bên trong có bé tuôn ra như suối. Ngay sau đó, nàng nằm vật ra trên người Hạo Nam.
Ngọc Linh Dịch từ bên trong cô bé của Võ Hồng Tuyết tuôn trào ra, Hạo Nam há miệng ra hứng lấy. Vị đạo hơn hai vạn năm, mới có người nếm được, thật đậm đà mùi vị của nữ nhân. Lúc này Hạo Nam đột nhiên có một ý nghĩ, có thể chinh phục một nữ nhân xinh đẹp, thủ thân nhiều năm, sẽ có được cảm giác thành công bạo rạp. Trẻ tuổi, có vị đạo của trẻ tuổi. Lớn tuổi, có vị đạo của lớn tuổi. Già không bỏ, nhỏ không tha, thì mới có thể nếm trải thật nhiều vị đạo của nữ nhân trên đời này. Như vậy, mới có thể xứng với danh xưng, Hoan Hỉ Đại Đế này chứ.
Hạo Nam ôm lên Võ Hồng Tuyết, hắn nhìn vào mặt nàng nói. "Khặc khặc. Ai nói nữ nhân lớn tuổi sẽ không ngon, đều đó chỉ đúng, khi nữ nhân đó là phàn nhân. Võ Hồng Tuyết nàng rất ngon, rất tuyệt. Vị đạo của nàng rất mặn mà, nàng đúng là cực phẩm trong cực phẩm mà, ta rất thích. Sao nàng không nói gì hết vậy? Ta muốn nàng, nói ra những suy nghĩ trong lòng mình. Ta muốn nàng rên rỉ, những lúc nàng sung sướng."
Qua trình lên đỉnh đã trôi qua, lúc này Võ Hồng Tuyết đã tĩnh táo lại, trong lòng nàng rất ngượng ngùng, nàng không ngờ mình đã hơn hai vạn tuổi, mà lại trở thành nữ nhân của một tên nam tử, chưa được bốn mươi tuổi. Nhưng cảm giác này thật tuyệt, nó sướng hơn nhiều lần, so với mình tự thỏa mãn. Trước đây, nàng luôn thủ thân như ngọc. Hiện tại, khối ngọc này, đã bị người khắc lên ấn ký nhận chủ rồi.
Nghe Hạo Nam hỏi, thì nàng nói. "Hiện tại, thiếp rất sướng, sướng nhiều lắm, không thể diễn tả bằng lời được. Thiếp không ngờ, mình đã hơn hai vạn tuổi rồi, lại làm nữ nhân hầu hạ chàng chưa được bốn mươi tuổi."
"Nàng trâu siêu già, lại gặm cỏ non, được lợi lớn rồi còn gì. Hắc hắc.Tình yêu không phân biên giới, không già trẻ, nam dương nữ âm đụng vào là hít. Tu sĩ thọ nguyên rất lâu, nếu phân già trẻ, thì những người sống hoài không chết, chỉ có hể mạnh cường thôi à. Hắc hắc. Ta bắt đầu đấy nhá."
Nói xong, Hạo Nam dùng một tay cầm lấy trường thương của mình, vỗ lên cô bé của Võ Hồng Tuyết.
"Bịch bịch..." Những cái vỗ, là những tiếng bịch vang lên. Lúc đầu, cô bé của Võ Hồng Tuyết có màu hồng tươi, hiện tại bị Hạo Nam kích thích, thì máu huyết lưu thông càng thêm đỏ lên. Sau một phen trêu chọc, Hạo Nam quyết định, để trường thương của mình, tiến vào cơ thể của Võ Hồng Tuyết. Sau một lần lên đỉnh, cô bé của Võ Hồng Tuyết đã chuẩn bị sẵn sàng, bên trong cô bé của nàng, đã có rất nhiều Ngọc Linh Dịch. Nên khi trường thương của Hạo Nam, tiến vào bên trong cô bé của nàng vô cung thuận lợi.
Trạng thái hứng tình, đã giúp cho Võ Hồng Tuyết, giảm đi cảm giác đau đớn do lần đầu tiên bị công phá. Thay vào đó, cô bé của nàng, bị trường thương của Hạo Nam lắp đầy, tạo cho nàng một cảm giác vô cùng rung động. Sự cứng rắn