Thiên Sí Tuyết Sư bay từ Mỹ Nhân Trấn đến Hợp Hoan Đảo, mất một giờ. Khi Thiên Sí Tuyết Sư bay gần đến Hợp Hoan Đảo, thì Hạo Nam thu nó lại, tự mình ra trận, hắn sử dụng thân pháp của mình để đột nhập lên Hợp Hoan Đảo.
Với hình thể to lớn của Thiên Sí Tuyết Sư, nó không thể nào đột nhập lên Hợp Hoan Đảo, mà không bị người phát hiện. Không có gì ngoài ý muốn, Hạo Nam đột nhập lên Hợp Hoan Đảo một cách dể dàng, hắn đi đến một rừng cây vắng vẻ, mang Võ Hồng Tuyết ra ngoài.
Hạo Nam nhìn Võ Hồng Tuyết còn nhắm mắt ngủ thì nói. "Chúng ta đã về tới Hợp Hoan Đảo, nàng nhanh dẫn ta đến động phủ của nàng đi. Sau đó, nàng nhanh đi thông báo triệu tập cao tầng của Hợp Hoan Tông, chuẩn bị hộp."
Hai tay của Võ Hồng Tuyết quàng lên cổ của Hạo Nam không chịu đứng xuống đất, nàng mở miệng nói, nhưng hai mắt vẫn còn nhắm chặt. "Thiếp còn mệt lắm, để cho thiếp nghĩ một lúc nữa đi. Chàng cứ tự đi vào là được, với bản lãnh của chàng, muốn ra hay vào Hợp Hoan Tông chỉ giống như chỗ không người mà thôi."
=> Ngày 1 - 2 chương, nếu được nhiều đọc giả ủng hộ.
Thời gian mình viết truyện từ : 19h - 24h.
Các bạn có thể ủng hộ mình bằng cách, donate vào TK ngân hàng hoặc ví momo.
TK ngân hàng Agribank stk : 6340205245807. Chủ tk là Nguyễn Hoàng Nam.
Ví momo là 0907886637.
...
Cầu mọi người đề cử. Cầu mọi người tặng quà.
Võ Hồng Tuyết đã hơn 2 vạn tuổi, nhưng nàng lại bắt đầu làm nũng, từ một cô nương biến thành một nữ nhân, nàng liền bắt đầu làm nũng với nam nhân của mình. Hạo Nam bất đắc dĩ lắc đầu, hắn tiếp tục mở miệng nói. "Ta đâu có biết động phủ của nàng ở nơi nào đâu, làm sao ta có thể tìm đến đó được. Nàng nhanh chóng chỉ đường, nếu không ta sẽ trừng phạt nàng bằng cách, dùng trường thương của ta tiếp tục tiến vào cơ thể của nàng đấy."
Võ Hồng Tuyết dùng nắm tay nhỏ của mình, đánh vào ngực của Hạo Nam một cái, mới mở miệng nói. "Chàng hù ai đây, thiếp mới không sợ. Chàng cứ dùng trường thương của chàng mà trừng phạt thiếp, thiếp đang chờ đợi chàng, tiến đến trừng phạt thiếp đây này."
Nữ nhân và nam nhân cách một tầng giấy mỏng, thì ngượng ngùng e thẹn. Một khi tầng giấy mỏng ấy bị phá bỏ, thì hai người đã là của nhau, không còn gì phải giả tạo nữa. Lúc này Võ Hồng Tuyết đang giở ra tính trẻ con của mình, nàng bất chấp thân thể đang mệt mỏi, mà khiêu khích Hạo Nam.
Hạo Nam triệt để im lặng, hắn không còn gì để nói, vẻ mặt dở khóc dở cười, hắn dùng tay vỗ vào mông của nàng một cái, rồi mở miệng nói. "Không đùa nữa, nàng nhanh chỉ đường, để ta mang nàng đến đó. Tình hình Hợp Hoan Tông đang căng thẳng, nàng không lo lắng sao?"
Võ Hồng Tuyết ngạo kiều, chu miệng nhỏ trả lời. "Có chàng đến rồi, người ta mới không cần lo lắng nữa. Có chàng tọa trấn, Hợp Hoan Tông đã thoát khỏi nguy hiểm rồi. Chàng cứ đi thẳng vào nội khu của Hợp Hoan Tông, động phủ của thiếp ở vị trí sâu nhất."
Hạo Nam nghe Võ Hồng Tuyết khen mình, thì vễnh lên khóe miệng cười, hắn mở miệng nói. "Ta làm gì lợi hại được như nàng nói. Nang quyền khó địch lại tứ thủ, một mình ta, làm sao có thể đánh lại tất cả cao thủ của Ma Môn cơ chứ. Bọn họ mà đến, ta cũng chỉ có thể tự bảo vệ bản thân và các nữ nhân của mình mà thôi."
Võ Hồng Tuyết nghe vậy, thì mở mắt ra trừng Hạo Nam một cái, nàng mở miệng nói. "Vậy thì khác nhau chỗ nào, chàng muốn thu tất cả nữ nhân của Hợp Hoan Tông, chàng cứu nữ nhân của mình, thì tương đương với cứu toàn bộ Hợp Hoan Tông, có gì khác nhau sao?"
Hạo Nam á khẩu, không biết trả lời như thế nào, trong lòng thì vô cùng phiền muộn, mà tự nhũ. "Có sắc tâm, có sắc đảm, nhưng cần phải có đủ bản lãnh mới được à. Lần này xem ra, mình mình phải liều mạng dốc hết vốn liếng rồi."
Ngay sau đó, Hạo Nam bế lấy Võ Hồng Tuyết, bay về phía khu vực hạch tâm của tổng bộ Hợp Hoan Tông, khoảng cách không xa, chỉ hơn ba mươi phút, thì Hạo Nam đã tìm đến nơi cư ngụ của võ Hồng Tuyết.
Động phủ của Võ Hồng Tuyết nằm ngày bên trong vách núi, không gian bên trong không rộng lắm, chỉ có tầm 50 mét vuông. Bên trong động phủ, đồ vật rất giản dị, phía trong cùng chỉ có một cái giường đá, bên trên giường đá có một cái chăn, một cái gối. Ở khu vực trung tâm, thì có một cái ngũ giai Tụ Linh Trận, bên trong Tụ Linh Trận thì có một cái bồ đoàn dùng cho tu sĩ ngồi lên tu luyện.
Bồ đoàn này cũng là một loại pháp khí, nó được luyện từ một cây ngũ giai Trầm Hương Thụ. Trầm Hương Thụ có mùi thơm dịu, khi tu sĩ hít phải mùi thơm này, sẽ có cảm giác khoan khoái dể chịu, tinh thần an lành. Đây là một kiện pháp khí chuyên giúp cho tu sĩ ổn định tinh thần, chuyên tâm tịnh tu.
Hạo Nam đi đến cái giường đá ở trong cùng, đặt Võ Hồng Tuyết nằm xuống, hắn mở miệng hỏi. "Khi nào, thì nàng mới thông báo cho cao tầng đến hội hộp. Hồng Tuyết, cao tầng Hợp Hoan Tông, có bao nhiêu vị vậy? Muốn cho các nàng tiếp nhận ta, cũng cần tốn nhiều thời gian lắm đây. Ta có một ý nghĩ, nàng cứ nói như thế này. Khi hội hộp nàng nói, nàng có cách để cho các nàng ấy, nàng có cách giúp cho mọi người tăng lên tu vi. Chỉ cần các nàng, đến động phủ của nàng, nàng sẽ giúp cho bọn họ tăng cao tu vi. Ta sẽ ở nơi đây, thành lập một cái kết giới, khi các nàng ấy bước vào động phủ, sẽ bị dịch chuyển đến một nơi khác. Ta sẽ ở một nơi khác, chờ đón từng nàng."
Võ Hồng Tuyết hừ nhẹ một cái, sau đó nàng bắt đầu liệt kê ra số lượng tu sĩ của Hợp Hoan Tông. "Hừ. Chàng thật biết chơi à. Hợp Hoan Tông có một trăm tám mươi bảy vị cao tầng, trong đó có năm mươi vị hộ pháp, hai mươi vị ngoại môn trưởng lão, mười vị nội môn trưởng lão, năm vị truyền đạo trưởng lão, một vị phó tông chủ, một vị tông chủ, một trăm vị thái thượng trưởng lão. Trong một trăm vị thái thượng trưởng lão này, có mười vị là tiền nhiệm tông chủ, mười vị tiền nhiệm phó tông chủ, còn lại là các vị trưởng lão lui ẩn, nhường vị cho người đời sau thay thế chức vị.
Đệ tử thân truyền có năm trăm người, đệ tử nội môn có một vạn người, đệ tử ngoại môn có bảy vạn người, tạp dịch đệ tử có hơn ba vạn người. Trên dưới Hợp Hoan Tông, hết thảy có trên mười vạn người."
Hạo Nam nghe vậy thì thốt lên một câu. "Đông tới như vậy cơ à? Bên trong tiểu thế giới, nữ nhân đều tập trung nơi đây, hết rồi thì phải. Như vậy ta cần một chút thời gian để chuẩn bị, ta sẽ thành lập ra một khu vực, giành riêng cho các đệ tử tu luyện. Đệ tử vừa mới nhập môn tu vi còn yếu kém, vừa đạt Luyện Khí Cảnh, mỗi tháng được một lần vào bên trong tu luyện. Trúc Cơ Cảnh, thì 2 tuần sẽ được vào một lần. Kim Đan Cảnh, thì một tuần sẽ được vào một lần.
Nguyên Anh Cảnh, thì ba ngày sẽ được vào một lần. Ngưng Thần Cảnh trở lên thì có thể thường trú bên trong tu luyện nếu muốn. Từ Luyện Khí Cảnh cho đến Nguyên Anh Cảnh, khi vào bên trong, có thể ở được bao