Khu vực, tặc khấu giặc cỏ.
Lão bát, xếp hàng thứ tám bên trong Bát Đại Sắc Côn, hắn có chút không phục, nên mở miệng hỏi đại trại chủ Bá Dâm Vương Long Chiến Thiên. "Đại trại chủ, thuộc hạ có chút không hiểu? Lực lượng sơn trại của chúng ta hầu như đã đến hết, tam đại trại chủ, nhị đại hộ pháp, tứ đại pháp vương, bát đại thủ tọa đều đến cả. Chúng ta lực lượng mười phần mạnh mẽ, cho dù chúng ta không thể đem toàn bộ tu sĩ của Hợp Hoan Tông lưu lại, nhưng vẫn có thể lưu lại bảy đến tám phần tu sĩ của bọn họ à. Nhìn dáng người bốc lửa của bọn họ, lại không chấm mút gì được, thuộc hạ có chút không cam tâm."
Lão ngũ, xếp hàng thứ năm bên trong Bát Đại Sắc Côn, cũng mở miệng nói theo. "Đúng vậy à. Tu vi của đại trại chủ cũng đã có tiến bộ vượt bậc, đã bước vào Hợp Nhất Cực Cảnh, lực chiến của đại trại chủ vô cùng mạnh mẽ, nếu mấy lão quái vật không có đi ra, thì chẳng có ai có thể đánh thắng được đại trại chủ cả."
Những người còn lại, cũng tập trung nhìn về phía Long Chiến Thiên, bọn họ không có mở miệng hỏi, nhưng bọn họ cũng muốn biết lý do vì sao, chúng ta tập trung tất cả lực lượng, đi đến một chuyến nơi đây một chuyến, không có thu hoạch được chỗ tốt gì đã muốn quay trở lại sơn trại.
Từ khi, lão bát của Bát Đại Sắc Côn ở miệng hỏi, thì nhóm người đã dừng lại. Long Chiến Thiên đi ở phía trước, xoay người lại đứng ở phía đối diện, dùng mắt nhìn hết tất cả tuộc hạ của mình một lượt, hắn mở miệng nói. "Chúng ta, không thể lưu lại đám người bọn họ. Nếu như chúng ta cứng rắn, muốn lưu lại đám người bọn họ, nói không chừng, tặc khấu sơn trại của chúng ta sẽ bị giải tán.
Khi ta vừa đuổi đến nơi, thì tròng đầu luôn thấy không thoải mái, ta có cảm giác mình đang bị người khác theo dõi. Có thể theo dỗi ta, mà không bị ta phát hiện, người này có tu vi ít nhất là hậu kỳ Nhập Đạo Cảnh, nếu chúng ta liều mạng nói không chừng, tam đại trại chủ, nhị đại hộ pháp, tứ đại pháp vương mới có cơ hội chạy thoát, Bát Đại Sắc Côn cũng là bát đại thủ tọa các ngươi, đều bị lưu lại nơi đây, không có tu vi Hợp Nhất Cảnh đừng mong có thể chạy thoát được.
Đều này vẫn chưa dừng lại ở đó, ta luôn có một cảm giác, nơi đây còn có một nhân vật vô cùng khủng bố, chỉ cần người này ra tay, dù chỉ một chiêu là chúng ta sẽ chết hết tất cả, trong đó bao gồm cả bản thân ta. Ở tiểu thế giới, không có bình yên giống như mặt ngoài vốn có. Chúng ta đều biết, các đại môn phái đều có tu sĩ Nhập Đạo Cảnh ti vi, nhưng cũng có một ít tán tu, không màng danh lợi lưu lạc bên trong hồng trần.
Những người này, bọn họ không có gánh nặng về trách nhiệm của môn phái hay của gia tộc. Nếu đắc tội một người như vậy, thì chúng ta sẽ đi đến diệt vong, bọn họ không gánh nặng, nên sợ chúng ta trả thù. Ta nghĩ, ở bên trong tiểu thế giới, rất có thể có tu sĩ đạt đến Tạo Hóa Cảnh, đây là những nhân vật vô cùng khủng bố, bọn họ có thế sống trên 10 vạn tuổi, tu vi cực kỳ thâm sâu. Cho nên, chúng ta nhanh trở về sơn trại thôi. Về tới sơn trại, chúng ta sẽ cùng Ma Môn liên minh, sau đó chúng ta sẽ thâu tóm Hợp Hoan Tông."
Bọn giặc cỏ nghe thấy đại trại chủ nói như vậy, thì vô cùng giật mình, đặt biệt là Bát Đại Sắc Côn, tám người bọn họ là nhóm đầu tiên đi theo thành lập nên sơn trại. Bọn họ biết rất rỏ, đại trại chủ có linh giác vô cùng mẫn cảm, nên nhờ đó mà nhiều lần có thể thoát chết trong gang tất.
Lão đại đứng đầu Bát Đại Sắc Côn, nghe vậy thì mở miệng nói. "Nếu chỗ này nguy hiểm như vậy, thộc hạ nghĩ, chúng nên nên rời khỏi nên đây càng sớm càng tốt."
Long Chiến Thiên gật đầu ra hiệu để mọi người tiếp tục đi đường, hắn cũng muốn nhanh chân rời khỏi nơi nguy hiểm này. Nhóm đạo tặc nghe vậy, thì càng tăng nhanh tốc độ đi đường, bất kỳ ai trong đám người, cũng không muốn chết.
...
Chưa đầy một canh giờ, thì nhóm người của Hợp Hoan Tông đã về tới Mỹ Nhân Trấn, lúc này Mai Sư Phong mở miệng ra lên. "Mọi người nhanh dùng Anh Chuẩn Điểu, để nó mang thư thông báo cho tất cả tu sĩ của Hợp Hoan Tông,ngay khi nhận được thư thông báo, để bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất, thu lại tất cả mọi thứ đuổi về Hợp Hoan Đảo."
Không dừng lại nơi đây quá lâu, nhóm người Hợp Hoan Tông đi lên một chiếc thuyền đặc biệt, chiếc thuyền này có tốc độ rất nhanh, hình thái lại rất lớn. Hợp Hoan Tông, cũng chỉ có một chiếc thuyền như thế này, chiếc thuyền này dùng để chở số lượng lớn tu sĩ của môn phái, khi tông môn có việc quan trọng và gấp gáp mới lấy ra để dùng.
Một chiếc thuyền lớn duy chuyển tốc độ nhanh, nên cần tiêu tốn rất nhiều linh thạch khi sử dụng. Sau hai canh giờ, thì chúng tu sĩ của Hợp Hoan Tông, đã trở về đến Hợp Hoan Đảo.
Mai Sư Phong lập tức ra thêm hai đạo mệnh lệnh. "Thứ nhất, mọi người nhanh dừng lại tất cả các hoạt động kinh doanh, để cho các tu sĩ giang hồ không thuộc về thế lực của Hợp Hoan Tông, nhanh chóng rời khỏi Hợp Hoan Đảo thời hạn là một tuần. Sau một tuần, trên Hợp Hoan Đảo, nếu còn phát hiện ra tu sĩ không thuộc về thế lực của Hợp Hoan Tông, chúng ta sẽ đánh giết người đó, mà không cần chịu trách nhiệm hay giải thích gì cả. Chúng ta đã cho bọn họ một tuần thời gian để bọn họ rời khỏi Hợp Hoan Đảo, mà bọn không chịu làm theo, đến lúc đó có chuyện gì xảy ra, thì cũng đừng trách môn phái chúng ta, ra tay độc ác.
Thứ hai là, chúng tu sĩ của tông môn cần tăng cường tầng xuất tuần tra, mọi người cần phải nghiêm ngặt chấp hành công việc. Nếu phát hiện có người lơ là bỏ việc, tu sĩ đó sẽ bị phế tu vi, treo giữa Ngọc Nữ Thành để răng đe những người khác. Nếu phát hiện có người muốn phản bội tông môn, tu sĩ đó sẽ bị đánh giết ngay lập tức, người nhà cũng bị liên lụy mà chết cùng.
Được rồi, trước hết mọi người nhanh thi hành đều này, nếu như cần bổ sung việc gì, ta sẽ thông báo sau. Mọi người nhanh chóng giải tán, lập tức đi làm việc. Tu sĩ cao tầng của tông môn, các ngươi cần phải chuẩn bị sẵn sàng mọi lúc, mọi nơi, chúng ta có thể phát sinh chiến đấu bất cứ khi nào."
Chúng tu sĩ của Hợp Hoan Tông nghe tông chủ ra lệnh, liền lập tức giải tán, mọi người chia ra đi thông báo hai đạo chỉ thị, mà tông chủ vừa ban ra. Hợp Hoan Tông đang ở trong tình huống nguy hiểm, tiến thoái lưỡng nang, bọn họ giống như một tu sĩ bị đuổi giết đến ngỏ cụt hay một tu sĩ bị ép đến gần vách núi, phía trước hết đường, phía sau lại có kẻ địch đuổi giết.
...
Quay lại bên canh Hạo Nam.
Đến lúc này, Hạo Nam đã cùng Võ Hồng Tuyết chiến đấu hơn nữa ngày. Mặc dù có tu vi Nhập Đạo Cảnh, nhưng bị trường thương của Hạo Nam, công phá đến tận sâu bên trong linh hồn. Nàng cũng giơ lên hai tay đầu