“Ha ha, quả nhiên nhân tinh.” Hàn Thiếu Dương cười lớn nói: “Thật không qua được mắt của ngươi, lão tặc Hàn Thiên đã tìm gia gia ta hứa cho chi của ta được tiếp quản toàn bộ sinh ý của Hàn gia tại khu vực Kính hồ này với điều kiện giúp lão lên làm gia chủ.”Nhấp một ngụm nước trà vàng tươi, Hàn Vũ ngắm nhìn từng vẩn băng đang trôi lờ lững trên mặt Kính hồ nói:“Sinh ý tại Kính hồ của Hàn gia gồm hai nhà hàng, một tiệm vải, hai tiệm trang sức, một tiệm quần áo, ba tiệm dược liệu, thu nhập hàng năm lên cả vạn linh thạch, như vậy mà còn chê thì dã tâm của gia gia ngươi không nhỏ đâu.”Hàn Thiếu Dương đáp lời:“Vấn đề không nằm ở đó, chi nhà ta trước nhận nhiều ân huệ từ gia gia với phụ thân ngươi, nên vẫn không muốn phản gia chủ, hơn nữa bọn ta biết tính cách Hàn Thiên, chưa chắc xong việc đã êm xuôi mà tiếp quản sản nghiệp tại Kính hồ đâu.”Hàn Vũ tiếp lời:“Vậy nên ngươi muốn?”“Ta sẽ ở cùng trận doanh với ngươi, chi nhà ta sẽ giúp gia gia ngươi ngồi ở ghế gia chủ còn ngươi giữ chắc cái ghế Đại thiếu gia Hàn gia, thế nào?”Hàn Vũ híp mắt hỏi:“Bằng cách nào?”“Chẳng phải Hàn Thần không đoạt được hạng nhất tỉ võ nội tộc là kế hoạch của Hàn Thiên sẽ bị hổng hay sao?” Hàn Thiếu Dương mắt lóe lên sát khí nói.“Ha ha, chỉ bằng ngươi?” Hàn Vũ cảm thấy buồn cười thực sự, Hắn nhìn Hàn Thiếu Dương một hồi rồi nói:“Được, nếu ngươi đã quyết ý như vậy, ta có chủ ý này.”Cả bọn Hàn Thiếu Dương không khỏi cảm thấy hứng thú, dỏng tai lắng nghe.“Đầu tiên, ta muốn ngươi lên làm thiếu gia chủ.”Hoàn toàn bất ngờ, phản ứng đầu tiên là Dương Ngọc Linh, nàng giật mình đứng bật dậy, kêu lớn:“Vũ ca, huynh điên hay sao?”“Đúng đó, huynh không thể làm vậy được.” Hàn Thiếu Du tiếp lời.Hàn Thiếu Dương trầm mặc đợi Hàn Vũ giải thích, hắn có cảm giác Hàn Vũ đã không như trước, trầm ổn, cẩn thận hơn rất nhiều, không thể tự nhiên đưa ra cái chủ ý kia được.Hàn Vũ đợi bọn họ phản ứng xong mới từ từ giải thích:“Trước hết, theo quan điểm của ta, gia chủ nhất mạch đơn truyền là hình thức cổ hủ, không sớm thì muộn sẽ đưa gia tộc đến bờ diệt vong.
Nếu cứ theo quy ước ấy, đến một ngày, gia chủ nhất mạch sinh ra toàn phế vật, chẳng lẽ Hàn gia lại chịu sự dẫn dắt của phế vật sao? Lúc đó các chi khác chả lẽ cam chịu bị một phế nhân sai xử? Nội loạn là tất yếu.
Vậy nên ta muốn cải cách triệt để lại Hàn gia.
Người có năng lực sẽ được lên làm gia chủ, dĩ nhiên là sau khi chứng minh được năng lực của mình cho toàn gia tộc thấy được.”Ngừng một lát, hắn nhìn lướt qua mọi người rồi nói tiếp:“Thứ hai gia tộc sẽ căn cứ vào năng lực của cá nhân để phân bổ tài nguyên bồi dưỡng, không kể xuất thân từ nhánh nào, chi nào.
Chỉ khi làm vậy Hàn gia mới phát huy được năng lực của cả gia tộc đến mức tận cùng.”Bọn Hàn Thiếu Dương ngơ ngác ngồi nghe.
Với họ, những kiến thức này quá mới mẻ, khó có thể chấp nhận, nhưng qua lời Hàn Vũ lại trở nên có lý một cách kỳ lạ làm họ không thể phản bác được.Hồi lâu, cả đám lâm vào trầm tư, không ai lên tiếng, mỗi Vân Hi là cái đầu cứ lúc lắc gật gật, không biết có hiểu thật không.“Giờ mới tiếp xúc một chút da lông của tư tưởng dân chủ tản quyền mà đã thế, thì không hiểu tiếp xúc thực sự tới thời đại nhân dân làm chủ thì bọn họ còn ngơ ngác như thế nào nữa.” Hàn Vũ nghĩ bụng cười thầm, nói tiếp:“Vậy nên, trong tỉ võ nội tộc, ngươi – hắn nhìn sang Hàn Thiếu Dương – phải thắng Hàn Thần một cách áp đảo, để toàn trường thấy rằng ngươi mới chính là thiên kiêu đời này của Hàn gia, bẻ gãy nhuệ khí của Hàn Thiên.
Còn chuyện sau đó, ta sẽ thương lượng với gia gia.”Hàn Thiếu Dương chợt hỏi:“Nhưng tại sao ngươi chọn ta mà không phải ngươi, ta hiện tại không có nắm chắc có thể nghiền ép Hàn Thần.”Hàn Vũ trả lời:“Trước hết ta vốn linh căn thấp kém, tu luyện có phần trở ngại, hoàn toàn không có lực chấn nhiếp gia tộc.
Thứ hai trong đám thanh thiếu niên Hàn gia, ta thấy chỉ có huynh đệ ngươi là có chính kiến rõ ràng, hành xử lý trí, không phải là nô tài theo chân Hàn Thiên.
Thứ ba, ngươi thiên phú kinh doanh cao, chính là nhân tố quyết định để đưa gia tộc đi lên.
Gia tộc muốn phát triển mạnh thì điều kiện tiên quyết chính là tiền.
Có tiền mới bồi dưỡng được cao thủ, về mặt này ngươi là người xuất sắc nhất trong đám trẻ, thậm chí có phần hơn các vị thúc bá đi trước.”Nói tới đây, Hàn Vũ đưa mắt nhìn ra cửa sổ, giọng điệu có phần khí khái nói:“Điểm cuối cùng, tâm của ta vốn không đặt tại Hàn gia, sau này ta muốn ngao du thiên hạ làm một lữ khách chu du bốn bể.”Hàn Thiếu Dương trầm ngâm nghĩ về những lời Hàn Vũ vừa nói.
Một hồi lâu sau, hắn gật đầu, ánh mắt tràn đầy quyết tâm:“Được, ta đồng ý với ngươi.
Trước đó ta nhận lời đối phó với Hàn Thần vì ta có luyện một bí pháp có thể tăng mạnh thực lực lên trong thời gian ngắn, vừa vặn có thể đánh bại hắn.
Nhưng nếu ngươi đã muốn ta nghiền ép hắn, ta phải tính đường khác.”“Không có con đường nào tắt cả đâu, ta tin với thiên phú của ngươi, ngươi hoàn toàn có thể nhanh chóng mạnh hơn trong năm tháng tới.
Nếu các ngươi không chê, cứ chuyển vào Dạ Vũ uyển, ở đó linh khí cao hơn bên ngoài một chút, rất thích hợp tu luyện.”“Được, vậy từ mai mấy