Ngắm nghía hai con dao găm đang cầm trên tay , Hàn Vũ thầm khen trình độ của các nghệ nhân Tạo Tác phường, đưa tay miết nhẹ trên bề mặt, hàn khí từ cả hai bức ra khiến hắn cũng cảm thấy lạnh gáy.
Cầm lên Eickhorn, Hàn Vũ nhẹ nhàng nâng hạ cảm nhận, chuôi dao bằng gỗ, trọng lượng của con dao tầm nửa cân khiến nó trở nên vô cùng linh hoạt.
Con dao có chiều dài ba lăm centimeter, lưỡi dao dài mười bảy centimeter theo tiêu chuẩn NATO cầm rất thuận tay, Hàn Vũ giật một sợi tóc trên đỉnh đầu, nhẹ nhàng thổi nó bay lướt qua, sợi tóc của hắn chạm lưỡi dao liền đứt làm hai đoạn.
“Sắc bén kinh người!” Hàn Vũ lật ngược lật xuôi quan sát thật kỹ con dao, cực kỳ thích thú.
Tiếp đến hắn dùng con dao chặt vào một góc bàn đá, cái bàn bị gọt như đậu phụ thái lát mà lưỡi dao chẳng hề hấn gì.
Hàn Vũ gật gù tấm tắc khen ngợi:“Phải công nhận trình độ luyện kim ở đây không tệ, so với Địa Cầu thậm chí có phần nhỉnh hơn.
”Sờ đến Jagdkommando, Hàn Vũ rút con dao ba lưỡi xoáy từ trong vỏ bao hình trụ tròn ra, thi triển qua vài chiêu thức trong Đoạn Thủy kiếm quyết bản chủy thủ, rồi dùng một tốc độ chớp nhoáng đâm một nhát xuyên thủng cái bàn đá, trên bàn lập tức xuất hiện một cái lỗ to bằng thân dao đáng sợ, mà con dao vẫn không hề hấn gì.
Tặc lưỡi khen ngợi, Hàn Vũ cất cả hai vào trong Tiểu Đản, hắn muốn sau khi luyện chế thành công Tôi Thể dịch sẽ nghiên cứu khắc trận văn lên hai con dao sau.
Sau đó, Hàn Vũ lại tiếp tục chế luyện Tôi Thể dịch, nhưng sẵn tâm lý hưng phấn, lần này hắn điều khiển linh lực càng thêm thuận tay, khiến hắn cảm thấy lờ mờ chạm đến yếu quyết của dược lý.
Quả nhiên, sau hai lần thất bại tiếp theo, đến lần thứ ba, Hàn Vũ đã thành công dùng Thái Nhất Thần Thủy chỉ chiết xuất dược lực của nguyên liệu.
Phần tiếp sau đã đơn giản hơn rất nhiều, hắn trực tiếp gạt bỏ những phần nguyên liệu thừa thãi, rồi trộn lẫn dung dịch chứa dược lực với nhau.
Sau cùng, Hàn Vũ rút toàn bộ Thái Nhất Thần Thủy ra, chỉ còn lại dung dịch màu xanh phỉ thủy lơ lửng trên không, chính là Tôi Thể dịch.
Nhanh chóng lấy ra một bình ngọc, rót toàn bộ tôi thể dịch vừa luyện được vào, Hàn Vũ cầm lên tay so sánh với Tôi Thể dịch hắn mua từ Ngọc Đỉnh các.
“Không thể tin nổi, dược lực tỏa ra từ Tôi Thể dịch của mình còn nồng đậm hơn của bọn Ngọc Đỉnh các bán.
”Hàn Vũ vô cùng hài lòng, hắn dùng mũi dễ dàng cảm nhận được Tôi Thể dịch do hắn luyện chế tỏa ra mùi thơm dược lực nồng đậm hơn, dùng mắt thấy màu sắc cũng xanh sáng hơn so với màu sắc hơi sạm đen của Tôi Thể dịch mua tại Ngọc Đỉnh các.
“Đương nhiên rồi, Tôi Thể dịch của ngươi đã đạt đến trình độ thượng phẩm rồi, chỉ cần để tâm thêm một chút là có thể chạm đến cực phẩm.
” Tiểu Đản thủng thẳng phán,nó cũng khá bất ngờ trước tốc độ luyện dược của Hàn Vũ.
Dĩ nhiên nó không biết, Hàn Vũ vốn có kiến thức và kinh nghiệm khá sâu rộng nhiều lĩnh vực, trong đó có cả mặt hóa dược khi còn ở Địa Cầu, chính điều này là nền tảng để Hàn Vũ có thể tiếp cận luyện dược dưới góc nhìn khoa học, giúp hắn rất nhanh nắm bắt được các yếu quyết quan trọng.
Đã quen tay, Hàn Vũ một hơi luyện chế thêm năm bình rồi mới nghỉ, vui vẻ kêu A Bích chuẩn bị một thùng nước tắm.
A Bích cũng cảm thấy hơi bất ngờ khi Hàn Vũ lại nổi hứng tắm trưa, nhưng cũng không hỏi nhiều, thân phận nô tì đã tạo ra cho A Bích một phản xạ vâng lời vô điều kiện.
Tuy nhiên, cô cũng không quên nhắc Hàn Vũ tắm xong sớm còn ăn trưa, bọn Hàn Thiếu Dương sau khi tu luyện buổi sáng đã chuẩn bị đến phòng ăn.
Hàn Vũ đổ một bình Tôi Thể dịch vào bồn nước tắm, một màu phỉ thủy nhanh chóng hòa tan làm nguyên một bồn nước óng ánh màu xanh tuyệt đẹp, một mùi dược liệu bốc lên, khiến hắn cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Hàn Vũ trong lòng hơi chút mỉm cười, lột sạch quần áo bước vào bồn, hắn ngồi xuống, nước ngập qua đầu, trong nước Hàn Vũ bế khí, bắt đầu vận chuyển công pháp.
Linh khí kèm dược lực của Tôi Thể dịch thẩm thấu qua lỗ chân lông thấm vào cơ thể Hàn Vũ, vận chuyển được vài chu thiên, Hàn Vũ đã thấy ngay sự khác biệt.
Dần dần một cảm giác tê dại nổi lên rồi lan dần khắp nơi trên da hắn, các tế bào của hắn như được tái sinh, các chất độc, chất bẩn trong cơ thể cũng được dược lực tẩy rửa, chúng theo lỗ chân lông đào thải ra ngoài.
Thời gian nửa canh giờ trôi qua, với tốc độ vận chuyển linh khí hùng hậu của Hỗn Độn Khởi Nguyên công, thùng nước tắm của Hàn Vũ đã nhanh chóng tiêu hao hết Tôi Thể dịch, chỉ còn lại một lớp bùn nhầy nhụa.
Và trên người Hàn Vũ, sau khi hấp thu hết dược lực, bốc lên từ trên cơ thể hắn là một mùi tanh ngắt ghê tởm, hắn ngoi đầu lên, đã thấy nước tắm nhìn như nước sông Tô không khỏi kinh hãi.
“Sao thối vậy!” Nhìn bồn tắm như ao phân khiến hắn chau mày khó hiểu rồi nhảy vội ra.
“Cót két!”“Vũ ca, huynh đại tiện ở bồn tắm à?”Cửa phòng đẩy ra, Hàn Thiếu Du vì thấy Hàn Vũ ở trong phòng tắm quá lâu nên sốt ruột vào xem, đập vào mắt hắn là cảnh Hàn Vũ đang tồng ngồng cùng bồn tắm bốc mùi.
Lộ ra vẻ mặt khinh thường, Hàn Thiếu Du lấy tay bịt mũi, nhìn Hàn Vũ với ánh mắt ghê tởm.
“Nói nhảm, đây là ta vừa dùng qua Tôi Thể dịch.
” Hàn Vũ lập tức giải thích.
“Có thật không? Trước ta sử dụng cũng có hiện tượng như thế này đâu.
” Hàn Thiếu Du không tin, bĩu môi nói.
“Còn đứng đó làm gì, ra ngoài đi, ta muốn tắm rửa.
” Hàn Vũ giọng điệu đuổi khách.
Hàn Thiếu Du nhìn lần cuối, dừng mắt ở hạ thân Hàn Vũ rồi lè lưỡi, ra khỏi phòng đóng cửa lại.
Hàn Vũ tắm rửa lại một lần nữa, thấy cơ thể nhẹ nhàng thanh thoát hơn hẳn, mang theo ý cười, hắn thay quần áo rồi ra phòng ăn, đám người Hàn Thiếu Dương vẫn đợi hắn từ nãy giờ.
“Tiểu gia hỏa này tắm rửa lâu thế.
” Hàn Thiếu Dương nói.
“Úi, Vũ ca có mùi thơm quá.
” Vân Hi khịt khịt cái mũi nhỏ hít hà vào gần người Hàn Vũ.
“Ừ!” Hàn Vũ đẩy nàng ra, liếc mắt qua Hàn Thiếu Du đang nhìn hắn cười hắc hắc, hắn thoáng trừng mắt lại rồi đổi chủ đề nói tiếp: “Ta có một mối làm ăn không tệ, hiện có một ít