Chương 1181:
Thần sắc Mạc Từ Tước nhàn nhạt, nhìn không ra cái gì.
Lệ Quân Mặc đi tới, Mạc Thần Dịch nhanh chóng kêu lên: “Ông ngoại…”
Đám cấp cao kia đang đứng trước mặt Mạc Từ Tước đã tuôn mồ hôi lạnh như tắm, bây giờ thấy Lệ Quân Mặc tới, bọn họ sợ đền hai chân mềm nhũn.
Mạc Từ Tước và Lệ Quân Mặc hai người đàn ông này chính là hai đại truyền kỳ của thương giới, mấy năm nay bọn họ đều đã rút lui về phía sau, ai có thể ngờ hôm nay bọn họ lại đồng thời hiện thân, chứng kiến hai vị Phật này, không có ai hai chân không mềm.
“Lệ… Lệ tổng, hoan nghênh ngài đại giá quang lâm.”
Lệ Quân Mặc đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của Mạc Thần Dịch: “Dịch Dịch, bà ngoại con đâu?”
“Ông ngoại, vừa rồi lúc con theo dõi ID của bà thì tín hiệu bị nhiễu, nên con tạm thời sửa lại ID của mình, tập trung đến vị trí của bà ngoại, hiện tại bà ngoại đang ở… trong Thông Phong Nhã Uyễn.” Mạc Thần Dịch chỉ vào địa điểm hiển thị trên điện thoại.
Thông Phong Nhã Uyễn?
Lệ Quân Mặc ngắng đầu liếc mắt quản lí cao ốc: “Thông Phong Nhã Uyễn là làm gì, suối nước nóng?”
Quản lí cao ốc lau mồ hồi lạnh trên trán, áp a ấp úng nói: “Thưa Lệ tổng, Thông Phong Nhã Uyển không phải suối nước nóng, mà là… mà là spa xoa bóp cho phụ nữ.”
Spa xoa bóp cho phụ nữ?
Lệ Quân Mặc từ nhỏ chính là quý tộc, sinh hoạt cá nhân vô cùng sạch sẽ, chưa bao giò đến máy chốn ăn chơi giải trí kia, nên ông vẫn không thể hiểu được nơi đó như thế nào.
“Lệ tổng, tôi… xin nói rõ trước, tôi chưa từng đến Thông Phong Nhã Uyền, nhưng… nhưng Thông Phong Nhã Uyển là địa phương nổi danh nhát của Hoa Tây Châu chúng tôi, bên trong Thông Phong Nhã Uyển có nhân viên nam, là kiểu rất đẹp trai, nhóm thiên kim phu nhân rất thích tới nơi này tiêu khiển, để máy cậu trai
Quản lý cao ốc không thể nói hết, bởi vì ánh mắt Lệ Quân Mặc quét tới, lạnh thấu xương.
Quản lý cao ốc bối rồi, anh ta nói sai câu nào rồi?
“Quân Mặc, cậu nhanh đến Thông Phong Nhã Uyển tìm Lâm Thủy Dao đi! Đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt, tôi cảm thây cô ấy sẽ khiến cậu ngạc nhiên đó.” Mạc Từ Tước có ý ám chỉ.
Lâm Thủy Dao và Liễu Anh Lạc năm đó quan nắp mãn kinh hoa, tính cách hai người lại khác xa một vực, Liễu Anh Lạc trong trẻo lạnh lùng lại xuất chúng anh tài, có khí chất mềm nhẹ của cô gái đến từ vùng Giang Nam, mà Lâm Thủy Dao một đường thăng cấp đánh quái, tính cách hoạt bát hồn nhiên, còn có lá gan can đảm làm bậy.
Lệ Quân Mặc chắc sẽ không quên đêm không trăng tối mịt kia, bà bò lên trên giường của ông “lâm hạnh” ông thế nào.
Cho nên, bà vừa tới Hoa Tây Châu, liền đến nơi mua vui nổi tiếng nhát, tìm máy thằng ranh kia xoa bóp tiêu khiển cho bà?
Lệ Quân Mặc cảm thấy cái ngạc nhiên này có chút lớn!
Thông Phong Nhã Uyễn.
Lệ Quân Mặc đi vào, người đàn ông như Lệ Quân Mặc vừa ra sân, lũ ong bướm hai mắt liền thẳng, hận không thẻ trực tiếp nhào lên đụng ngã Lệ Quân Mặc.
Bà chủ Thông Phong Nhã Uyển nhanh chóng đi ra, không gì sánh được nhiệt tình nói: “Tiên sinh, anh muốn xoa bóp sao, nơi này của bọn em nhân viên nữ mỗi người đều như: hoa như ngọc, anh chọn thoải mái luôn ấy.”
Lệ Quân Mặc nhìn thoáng qua đám nhân viên nữ, ai nấy đều trang điểm đậm, một thân son phấn, quả thực dung tục không chịu được.