Bất quá, sư nương kinh ngạc chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi.
Bởi vì ngọc thạch bề mặt sau khi đã hiện ra hai chữ “ Hoả “, “ Thuỷ “ vẫn không có dấu hiệu dừng lại, chẳng bao lâu sau, một chữ khác lại xuất hiện ở phía trên.
Kim!
-Lại là kim thuộc tính? Lẽ nào tiểu tử này còn có tam thuộc tính nguyên khí?
Sư nương trái tim không ngừng nhảy lên, trong lòng càng thêm cuồng hỉ, bởi vì nàng thế nhưng là rất rõ ràng, tại tông môn đệ tử có được ba loại thuộc tính nguyên khí đều là lân mao phượng giác tồn tại, được tông môn hết sức coi trọng, không có người nào không phải là thiên kiêu chi tử.
Đúng lúc này, ngọc thạch lại một lần nữa rung động!
-Còn có nữa?
Sư nương trừng lớn mắt phượng, cảm giác hô hấp của mình đều dồn dập rồi, nàng so với Vương Hạo Thần tựa hồ còn gấp gáp hơn.
Vù!
Một chữ lại xuất hiện trên ngọc thạch bề mặt!
Mộc!
Sư nương khuôn mặt khó có thể tin nhìn một chữ trên ngọc thạch, trong lòng mừng như điên, bởi vì nàng biết, tiểu đồ đệ này của nàng hoàn toàn không phải là một cái phế vật, hắn chẳng qua chỉ là một viên bảo ngọc chưa được người khác khám phá ra mà thôi.
Chỉ cần nàng đem chuyện này nói với chưởng môn, Vương Hạo Thần nhất định sẽ trở thành tông môn đứng đầu thiên kiêu chi tử, nhận được tốt nhất điều kiện tu luyện.
Vương Hạo Thần cũng không nghĩ tới mình lại có hiếm thứ như vậy thể chất, trong lòng đồng dạng cực kỳ vui mừng.
Thế nhưng là, ngọc thạch lúc này lại một lần nữa rung động.
-Tiểu tử này sẽ không phải là Ngũ Hành Bảo Thể trong truyền thuyết chứ?
Sư nương trong đầu khẽ lướt qua một cái điên cuồng suy nghĩ.
Rất nhanh, nàng suy đoán đã được chứng thực.
Ngọc thạch bên trên lại xuất hiện một chữ “ Kim “.
Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ năm đại thuộc tính nguyên khí, lúc này vậy cùng xuất hiện tại một người trên thân.
Ngũ Hành Bảo Thể!
Sư nương ánh mắt vui mừng không gì sánh được nhìn Vương Hạo Thần, tựa hồ đã nhìn ra Vương Hạo Thần tương lai trở thành một phương bá chủ cường giả.
-Tiểu Thần Thần! Ngươi sau này nhất định sẽ vượt qua cả ta!
Sư nương trong lòng nghĩ thầm.
-Hả?
Thế nhưng một khắc sau, nàng cùng Vương Hạo Thần khuôn mặt lại lần nữa cứng đờ, bởi vì bọn hắn phát hiện, cái kia ngọc thạch vậy mà vẫn không ngừng rung động.
XÍU...UU!!
XÍU...UU!!
XÍU...UU!!
Từng chữ từng chữ không ngừng ở trên ngọc thạch hiện ra, tựa như vĩnh viễn đều không có điểm dừng.
Lôi!
Phong!
Ám!
Băng!
-Ầm!
Đúng lúc này, ngọc thạch bên trên đột nhiên phát ra một luồng kim quang không gì sánh được chói mắt, một chữ tràn đầy thánh quang xuất hiện trên nó bề mặt.
Quang!
-Răng rắc!
Ngọc thạch hiện ra một chữ này về sau, lại tại trong ngập trời quang huy triệt để vỡ vụn.
Vương Hạo Thần cùng sư nương sửng sờ hồi lâu cũng không thể hồi phục lại, thậm chí hai người đều có chút hoài nghi chính mình vừa rồi có phải hay không nhìn nhầm.
Bọn họ thậm chí không thể đếm nổi Vương Hạo Thần rốt cuộc đã có bao nhiêu loại thuộc tính nguyên khí rồi.
Đây rốt cuộc là xảy chuyện gì?
Một người thể chất làm sao có khả năng có nhiều loại thuộc tính nguyên khí như vậy?
Vương Hạo Thần một bên nuốt một ngụm nước bọt, có chút không có ý tứ nhìn sư nương nói:
-Sư nương! Cái kia... ngọc thạch khảo nghiệm có phải hay không bị hỏng rồi?
Sư nương cười khổ, ngọc thạch đó là do chính nàng đặt làm với giá cao, bao nhiêu năm qua chưa từng xảy ra vấn đề, hôm nay làm sao có thể đột nhiên bị hỏng?
Nếu như ngọc thạch không có vấn đề, như vậy chỉ có một lý do có thể giải thích cho chuyện này, đó là Vương Hạo Thần trong người thực sự mang rất nhiều loại thuộc tính nguyên khí.
Mặc dù nàng rất khó tin, thế nhưng đây là cách giải thích duy nhất.
-Tiểu Thần Thần! Chuyện ngày hôm nay chỉ có ngươi và ta biết, tuyệt đối không được có người thứ ba biết được! Ngươi hiểu không?
Sư nương vẻ mặt dần dần biến thành ngưng trọng, nhìn Vương Hạo Thần nghiêm nghị nói.
Vương Hạn Thần nghe nàng nói như vậy, trong lòng cũng hiểu ra vấn đề nghiêm trọng.
Không cần biết hắn thể chất rốt cuộc xảy ra chuyện, thế nhưng chuyện hắn mang trong người nhiều loại thuộc tính nguyên khí là sự thật, thậm chí ngay cả sư nương kiến thức uyên bác cũng không thể nhận ra hắn đến cùng là mang cái gì nghịch thiên thể chất, cũng không biết là phúc hay hoạ.
Thế nhưng một khi để cho người ngoài biết được hắn trong người mang nhiều loại thuộc tính nguyên khí như vậy, nhất định sẽ dẫn động sóng to gió lớn, đến lúc đó cường giả khắp nơi đều sẽ muốn bắt hắn mang về mổ xẻ, ngay cả Thiên Sinh Môn đều không chắc có thể giữ được hắn.
-Sư nương yên tâm! Chuyện này nhất định chỉ có người và ta biết!
Vương Hạo Thần trầm giọng nói.
Sư nương lúc này mới yên tâm, ánh mắt lần nữa trở nên sáng rực nhìn Vương Hạo Thần, nói:
-Bất quá ngươi một người lại sở hữu nhiều lại thuộc tính nguyên khí như vậy, ta thực sự nghe cũng chưa từng nghe qua! Bây giờ đừng nói là muốn luyện Toàn Phong kiếm pháp, ngươi coi như muốn luyện toàn bộ vũ kỹ trên đại lục đều có thừa khả năng!
Vương Hạo Thần cười trừ không đáp, bởi vì hắn cũng không biết việc mình có nhiều loại thuộc tính nguyên khí như vậy đến cùng là phúc hay hoạ đây.
Sư nương không phí thời gian nữa, bắt
đầu hướng Vương Hạo Thần giảng giải Toàn Phong kiếm pháp khẩu quyết:
-Toàn Phong kiếm pháp, không cầu hoa mỹ chiêu số, chỉ cầu tốc độ nhanh như bão vũ, một kiếm chế địch! Toàn Phong kiếm pháp chia làm ba thức: Vũ Phong Thức, Xuyên Vân Thức, Vô Ảnh Thức!
-Toàn Phong kiếm pháp tuy nói là có ba thức, thế nhưng suy cho cùng chẳng qua cũng chỉ là đại đồng tiểu dị, hai thức sau đều lấy thứ nhất làm căn bản, chỉ là hai thức sau mỗi một cái đều còn tốc độ thi triển cực nhanh mới có thể làm được, dựa vào ngươi thực lực bây giờ, cũng chỉ có thể miễn cưỡng tu luyện thức thứ nhất “ Vũ Phong Thức “!
Sư nương nói đến đây liền dừng lại một chút, sau đó liền nhìn Vương Hạo Thần nói:
-Ngươi bây giờ thi triển cho ta xem ngươi nhanh nhất một kiếm a!
Vương Hạo Thần không dám chậm trễ, lập tức đem Tử Lam Kiếm rút ra, trước đây hắn từng học qua kiếm pháp, mặc dù lúc đó không có nguyên khí thành tựu không được bao xa, thế nhưng kiếm pháp căn bản hắn vẫn nắm rất rõ.
-Vù!
Vương Hạo Thần thân ảnh loé lên, hai tay cầm kiếm toàn lực đâm ra.
Sư nương ở bên cạnh nhìn chằm chằm Vương Hạo Thần, trong lòng âm thầm kinh ngạc, bởi vì Vương Hạo Thần vừa rồi chẳng qua chỉ là đơn giản đâm ra một kiếm, cũng không có sử dụng bất cứ vũ kỹ gì, thế nhưng tốc độ cũng đã vượt qua tuyệt đại bộ phận Tam Tinh Vũ Đồ kiếm tu, cái này để cho nàng vừa mừng lại vừa sợ.
Sư nương gật đầu nói:
-Không tệ lắm, bất quá vẫn xa xa không đủ, nếu như ngươi tu thành Toàn Phong kiếm pháp Vũ Phong Thức, ngươi tốc độ ít nhất phải nhanh hơn lúc này gấp năm lần!
Vương Hạo Thần sửng sờ, nếu như hắn có được gấp năm lần hiện tại tốc độ xuất kiếm, vậy chẳng phải Ngũ Tinh Vũ Đồ đều có thể mạt sát?
Sư nương đem Vũ Phong Thức bộ pháp nói qua một lần cho Vương Hạo Thần, sau đó còn tự mình thi triển qua một lần, cuối cùng nhìn hắn hỏi:
-Nhớ được không?
Vương Hạo Thần trầm ngâm một chút, có điểm không quá xác định gật gật đầu.
-Hả? Ngươi làm thử cho ta xem một chút!
Thấy thế khuôn mặt sư nương khẽ xẹt qua một tia kinh ngạc, bởi vì Vũ Phong Thức một kiếm này tuy rằng không phức tạp, thế nhưng yêu cầu tốc độ cùng khả năng xử lý cực tốt, nàng mặc dù đã tinh giản hoá một số điểm nhưng Vương Hạo Thần mới lần đầu tiếp xúc làm sao có khả năng nhớ kỹ?
Vương Hạo Thần không chần chừ nắm lấy Tử Lam Kiếm, chân dẫm lên Toàn Phong kiếm pháp bộ pháp, thân ảnh tựa như một cơn gió, một kiếm có chút cứng ngắc đâm ra.
Sư nương ở một bên quan sát, trong mắt cũng loé lên vài tia ý mừng, tuy rằng Vương Hạo Thần kiếm pháp còn rất thô, thế nhưng bộ pháp cơ bản đã nắm được, lần đầu tiếp xúc kiếm pháp lại có thể làm được như thế này đã rất không tồi.
Thiên phú của hắn, tuyệt đối không kém mấy cái thiên kiêu chi tử!
Từ hôm đó, Vương Hạo Thần hầu như toàn bộ thời gian đều ở tại dưới sư nương chỉ bảo miệt mài luyện kiếm, thiên phú của hắn vốn rất tốt, cộng thêm có danh sư chỉ điểm cùng sự chăm chỉ hiếm gặp, vì thế hắn kiếm pháp tiến bộ rất nhanh.
Vương Hạo Thần càng luyện càng thêm đối với kiếm đạo si mê, tập luyện đến quên cả thời gian, ngay cả sư nương cũng phải kinh ngạc trước tiến độ của hắn.
-Vũ Phong Thức!
Một ngày kia, Vương Hạo Thần kiếm pháp rốt cuộc có chút thành tựu, chỉ thấy hắn một kiếm nhanh như chớp đâm ra, bộ pháp không mang theo một động tác thừa lao về phía trước, trường kiếm trong nháy mắt đã cắm vào thân cây trước mặt, lực đạo trực tiếp đem thân cây đâm xuyên qua.