Cố Nhược Nhiên ăn xong thì tranh thủ đọc sách một lúc.
Một cung nữ bước vào:
"Công chúa, nước tắm đã chuẩn bị xong rồi"
"Ta biết rồi"
Cố Nhược Nhiên đứng dậy theo tì nữ đi vào một căn phòng, ở đây không có hồ nước tắm, phải dùng thùng gỗ lớn.
Các tì nữ đã đổ đầy nước nóng vào thùng gỗ.
"Công chúa, để nô tì hầu hạ người tắm" Một tì nữ cúi người
"Không cần đâu, ta có thể tự tắm.
Có gì ta sẽ gọi"
"Vâng, chúng nô tì xin cáo lui" Các tì nữ cùng nhau ra ngoài rồi đóng cửa lại
Lạc Dụng đang ở bên ngoài dặn dò các binh sĩ phải canh gác kĩ, tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện.
Nhưng chính lúc này lại nghe được tiếng hét của Cố Nhược Nhiên.
Lạc Dụng và các tì nữ vội vã xông vào:
"Công chúa, người không sao chứ?"
Cố Nhược Nhiên một thân ngồi dưới sàn, nàng giữ chặt y phục trên người:
"Có rắn!" Nàng sợ hãi lùi lại
Con rắn kia bò ngổn ngang trên sàn, Lạc Dụng rút kiếm ra chém đứt nó làm hai.
"Đằng kia còn một con..."
Lạc Dụng quay qua trái phát hiện có một con ở đó, con kia cũng có kết cục giống con trước:
"Hết chưa?" Lạc Dụng nhìn xung quanh
"Hết rồi" Cố Nhược Nhiên sợ hãi
Lạc Dụng định dìu nàng dậy nhưng nàng nói:
"Lúc nãy ta vừa cởi y phục chuẩn bị đi tắm thì hai con rắn kia chui vào"
Lạc Dụng với lấy áo choàng cạnh đó khoác cho Cố Nhược Nhiên, hắn cúi xuống bế nàng lên:
"Các ngươi dọn dẹp chỗ này, sau đó kiểm tra lại khắp tiểu viện, lát nữa ta sẽ hỏi tội các ngươi"
"Vâng ạ" Các tì nữ bắt tay vào dọn dẹp
Lạc Dụng bế Cố Nhược Nhiên ra khỏi phòng tắm trước mặt bao nhiêu người.
Hắn đưa nàng về phòng, đặt nàng xuống giường.
"Công chúa, là thần thất trách đã khiến công chúa hoảng sợ"
"Thôi khỏi, không sao cả, ta vẫn còn sống đây.
Nhưng phải đa tạ huynh"
"Pháp lực của người..."
Cố Nhược Nhiên có vẻ lo lắng:
"Ta không biết sao lại không dùng được nữa, huynh...ta muốn thay y phục"
Lạc Dụng chợt nhận ra, tình cảnh hồi nãy khiến hắn quên mất công chúa y phục không chỉnh tề:
"Xin công chúa thứ lỗi" Hắn vội đi ra
Lạc Dụng xử lí xong sự việc thì quay về phòng, hắn muốn đến Thành Quỷ để tìm người.
"Phó Tướng quân, ở ngoài này xảy ra chút chuyện ạ" Một binh sĩ chạy vào
"Có chuyện gì vậy?" Lạc Dụng chạy ra
Lúc này Cố Nhược Nhiên đã tắm xong, nàng qua phòng Lạc Dụng, kết quả không thấy người nhưng lại thấy bản đồ Thành Quỷ để trên bàn.
"Công chúa, sao người lại đến đây?" Lạc Dụng quay về phòng vừa hay bắt gặp công chúa
"Ta không dùng được pháp lực, huynh có thể xem giúp ta không?"
Lạc Dụng nhìn thấy trên tay Cố Nhược Nhiên có một chiếc vòng vàng nạm ngọc:
"Chiếc vòng này là từ đâu người có?"
"Là vòng mà tam muội tặng ta, có vấn đề gì sao?"
"Công chúa thử bỏ nó ra xem" Lạc Dụng nghi hoặc nhìn chiếc vòng
Cố Nhược Nhiên tháo vòng ra, nhưng có làm cách nào cũng không bỏ ra được.
Phần cài như bị hỏng cứ dính chặt ở đó, rút ra thì càng không thể.
"Cái vòng này chính là thứ đã phong ấn pháp lực của công chúa, có phải người đã đắc tội với tam công chúa không? Sao cô ấy lại chơi ác thế này?" Lạc Dụng nói
"Ta không biết, lát nữa huynh muốn đến Thành Quỷ sao?"
"Sao công chúa biết?"
"Ta nhìn thấy bản đồ trên bàn, huynh đưa ta theo nhất định sẽ có thu hoạch về Đường quốc công"
Lạc Dụng quay người:
"Nơi đó vô cùng nguy hiểm, pháp lực của công chúa lại không dùng được"
"Ta là công chúa, huynh phải nghe lời ta, đã có huynh bảo vệ rồi ta lo gì chứ?"
"Công chúa, nếu người xảy ra chuyện gì thần không gánh vác nổi"
Tôn Từ Y mãi mới xong việc, cô bước ra khỏi phòng với tâm thế mệt mỏi, ngay lúc này Trương Tướng quân lại đến tìm cô:
"Cha, người lại đến đây là vì chuyện gì?"
"Từ Y, chuyện đó có tiến triển không?" Ông chờ đợi kết quả
"Cha, con không được.
Cả ngày hôm nay con và chàng chưa từng gặp nhau" Tôn Từ Y thở dài
"Ta biết con đang rất mệt về chuyện làm ăn của Tướng quân phủ, nhưng ta đưa con về đây là để con sinh con nối dõi cho Trương gia" Trương Tướng quân nghiêm nghị
"Cha, con biết rồi, người không cần ép con nữa"
"Không nhanh lên lỡ như có chuyện gì xảy ra thì sao? Tối nay rất tốt đấy"
Trương Tướng quân rời đi, ông không hiểu được sự mệt mỏi của cô lúc này.
Cô ngồi thụp xuống, ôm chặt lấy người:
"Phu nhân, người có sao không?" Một tì nữ thấy cô ngồi đó nên lại gần hỏi han
"Ta không sao, chỉ là hơi mệt thôi, ngươi...gọi Thất Nguyệt đến cho ta"
Tôn Từ Y yếu ớt đứng dậy, cô bước vào phòng.
Thất Nguyệt cũng vội bước đến.
"Phu nhân, trông tỷ không có chút tinh thần nào, thật sự không sao chứ?"
Tôn Từ Y lắc đầu.
Cô thay ra một bộ đồ mỏng màu trắng, là chuẩn bị đi ngủ.
Cô ngồi vào bàn trang điểm.
Thất Nguyệt hiểu ý liền bước đến tháo bỏ trâm cài trên tóc cô xuống, để tóc xõa.
"Tỷ chắc chắn với quyết định của mình sao?"
Cô gật đầu:
"Dù ta có bị Trương Từ Hiểu ghét bỏ cũng phải thử, Trương Tướng quân sẽ không dễ dàng để ta đi đâu"
Đêm đó khi Trương Từ Hiểu quay về thì thấy Tôn Từ Y đang ngồi trong phòng chờ sẵn, cô đã trang điểm lại để trông có tinh thần hơn.
"Chàng về rồi, có mệt lắm không?" Cô chạy ra
Trương Từ Hiểu lắc đầu, vừa nhìn cô chàng đã hiểu ra cô muốn làm gì:
"Nàng cũng giống ông ta sao? Cũng muốn chèn ép ta, bắt ta làm việc ta không thích"
Dáng vẻ Trương Từ Hiểu vô cùng tủi thân, giống một đứa trẻ không nơi nương tựa, không ai dựa dẫm.
Chàng nhanh chóng lấy lại tinh thần bước đến bên giường lấy áo khoác vào cho phu nhân:
"Trời thì lạnh, nàng mặc mỏng thế này dễ bị ốm lắm"
"Trương Từ Hiểu, ta không phải..."
"Nàng không cần nói nữa" Trương Từ Hiểu cắt ngang:"Ta biết nàng bị ép buộc, vậy nên tối nay nàng nghỉ ngơi sớm đi"
Chàng quay người rời đi, bỏ lại cô đứng lặng người trong phòng.
Bên phía Lạc Dụng và Cố Nhược Nhiên, cả hai đã cùng đến Thành Quỷ, nơi này u ám, thờ những thứ gì rất kinh dị.
Có rất nhiều người bán hàng, cũng có nhiều nghệ nhân biểu diễn các món công phu đẹp mắt.
Đông đúc người qua lại, nhưng ai nấy đều đeo mặt nạ.
Lạc Dụng và Cố Nhược Nhiên cũng là phải đeo mặt nạ và đeo khăn che mặt.
"Chúng ta không thể bị lộ thân phận, huynh giả làm phu quân ta nhé, đây là một ý rất hay" Cố Nhược Nhiên đưa ra ý kiến
"Công chúa..."
"Im lặng đi"
Thấy có một quầy hàng bán những món đồ trang sức hay, nàng lại gần xem thử tiện tay cầm lên một miếng ngọc bội:
"Ông chủ, cái này bao nhiêu?"
Người bán hàng cũng đeo mặt nạ, ông ta mặc áo choàng màu đen trùm kín người.
"400 lượng"
"400 lượng?" Cố Nhược Nhiên lớn tiếng nhắc lại:"Ngọc bội này của ông lấy từ đâu ra vậy?"
Thấy có chuyện không ổn, Lạc Dụng đến gần xem thử.
Nàng lại cầm một chiếc vòng ngọc lên:
"Vậy cái này?"
"500 lượng"
"Đắt vậy sao? Ta chưa từng đeo cái vòng nào đắt thế này đâu."
"Nếu cô nương không có tiền mua thì xin mời đi chỗ khác để ta làm ăn"
"Không có tiền mua? Ông nghĩ gì vậy? Ta có thể mua hết chỗ này của ông đấy"
"E rằng cô nương mua không nổi"
Cố Nhược Nhiên quay sang phía Lạc Dụng và giật lấy túi tiền trong tay hắn rồi đặt xuống bàn, hắn chỉ biết thở dài.
"Ông chủ, tự mình đếm đi, xem rốt cuộc có đủ không?"
Ông chủ thấy vị khách này thật phiền phức.
Nàng tiện tay cầm lấy một chiếc vòng ngọc ném xuống bàn khiến nó bị vỡ.
Lạc Dụng cũng bó tay với tính cách ngang ngược của công chúa.
Nàng bỏ đi, vẻ mặt vô cùng đắc ý.
Lạc Dụng giơ tay chầm chậm lấy lại túi tiền, hắn trả cho ông chủ tiền của vòng tay bị hỏng.
"Xin ông thứ lỗi, muội muội ta đã lỗ mãng rồi, từ nhỏ đã như vậy, dạy mãi không được.
Không biết bằng này đủ chưa?"
Ông ta chỉ gật đầu rồi cầm lấy tiền.
Thấy Lạc Dụng cứ đứng ở đó, Cố Nhược Nhiên khó chịu:
"Huynh tính để ta đi một mình sao?"
Lạc Dụng vội cầm kiếm chạy theo, Cố Nhược Nhiên vừa đi vừa quan sát xung quanh:
"Chỗ huynh muốn đến là chỗ nào?"
"Công chúa, ở ngay bên đó" Lạc Dụng chỉ tay về phía một quầy hàng khác
Cả hai cùng qua đó, ông chủ ở đây cũng đeo mặt nạ, những đồ ông ta bán cũng rất phong phú: Bình gốm, phấn hương, trang sức đủ loại.
Cố Nhược Nhiên nhìn qua mấy cây trâm cài tóc cảm thấy rất quen thuộc.
"Hai vị cần gì?"
Nàng cầm một cây trâm hoa đào lên xem, tâm trạng phức tạp.
Tay nàng sờ lên hoa đào trên trâm, chỗ Cố Nhược Nhiên nhớ trước đây khi Tôn Từ Y dạy nàng làm trâm có nói:
"Công chúa, người xem.
Trâm hoa đào do ta làm đều dùng gỗ đàn hương đỏ nên có mùi thơm của gỗ, đặc biệt là bông hoa đào bằng ngọc này nhụy hoa phải là bằng thạch anh đỏ.
Rất đẹp đúng không?"
Cây trâm hoa đào này rất giống phong cách của Tôn Từ Y làm.
"Người thích thứ này sao?"
Cố Nhược Nhiên không quan tâm đến câu hỏi của Lạc Dụng, nàng nhìn ông chủ nọ:
"Ông chủ, mấy cây trâm cài này từ đâu mà ông có vậy?"
"Không hỏi xuất thân đồ vật, đó là quy tắc ở đây.
Cô nương nếu thích thì mua, không mua thì thôi" Giọng ông ta trầm thấp
"Nếu ta mua nó ông có thể nói không?"
"Cô nương, cô không nên hỏi nhiều như vậy, tránh phạm phải đại kị ở đây" Ông chủ trừng mắt nhắc nhở
"Ông chủ cứ chần chừ không chịu nói lẽ nào cây trâm cài này không được minh bạch" Cố Nhược Nhiên quyết tâm hỏi bằng được
Ông chủ cười phát ra tiếng, dường như là đang khinh bỉ người khác:
"Cô nương đến đây lần đầu nên không biết, trong Thành Quỷ này có thứ gì trong sạch chứ?" Ông ta cầm lấy cây trâm trong tay nàng rồi đặt xuống vị trí cũ:"Nếu cô nương không mua thì đi chỗ khác, nơi làm ăn nhỏ bé này không có thời gian đua co với cô"
Ánh mắt sắc lạnh khiến Cố Nhược Nhiên có chút lạnh lẽo.
Lạc Dụng cũng không còn nhiều thời gian để chờ đợi:
"Ông chủ, ông có thấy người trong tranh này không?" Lạc Dụng lấy tranh ra
Thấy Lạc Dụng không chịu nói giúp mình một câu, Cố Nhược Nhiên chán nản.
Ông ta mở bức tranh ra, nhìn một lúc rồi cũng trả cho Lạc Dụng:
"Ta có thấy"
Lạc Dụng thầm đoán đây chắc chắn là manh mối quan trọng, ông chủ tiếp lời:
"Ta không thể tiết lộ danh tính của người này, đó là quy tắc ở đây.
Ta phải dọn hàng rồi" Ông ta bắt đầu dọn những thứ bày bán cất vào hộp
"Khoan đã" Cố Nhược Nhiên liều nắm lấy cổ tay ông chủ ngăn cản
Ông ta nhìn hai người với ánh mắt không vừa ý, có chút ghét bỏ.
"Xem ra hôm nay không thích hợp để buôn bán"
"Ông chủ, ta không có ý mạo phạm, chỉ muốn biết người trong tranh kia đang ở đâu" Cố Nhược Nhiên vội giải thích
"Nếu cô nương muốn biết thì phải đồng ý quy tắc ở đây, đánh cược với ta.
Nếu cô thắng ta sẽ trả lời về người trong tranh, nếu cô thua mời các vị đi chỗ khác, đừng làm phiền ta"
Cố Nhược Nhiên suy nghĩ một lúc, Lạc Dụng nói nhỏ:
"Công chúa, hay là thôi đi.
Thần thay người đánh cược"
"Được, ông chủ, mời chỉ giáo"
Quyết định của Cố Nhược Nhiên khiến Lạc Dụng phải lo lắng, nếu nàng thua đầu mối sẽ biến mất.
Ông chủ nhìn xung quanh một lượt đồng thời giải thích luật lệ:
"Trong Thành Quỷ này, có trò chơi bịt mắt.
Chính là người mua bịt mắt để người bán chọn bất cứ thứ gì tại quầy.
Sau đó người mua tháo khăn bịt mắt đoán đúng thì thắng, nếu không là thua"
Lạc Dụng không ngờ còn có trò chơi như vậy, giọng nói hắn vô cùng lạnh lùng:
"Quy tắc này...hình như không công bằng"
"Thật ra các người cũng đang làm khó ta.
Các vị, muốn cá cược một thứ phải dựa vào may mắn, giống như các ngươi muốn biết lai lịch của người này cược cũng cần may mắn.
Nếu các vị đã ở đây thì phải theo quy tắc ở đây.
Đây chính là công bằng"
Cố Nhược Nhiên không chút do dự:
"Được, nếu