Tư Đồ Vũ Thiên nhìn con mèo nhỏ kia vừa thẹn vừa giận đến hai má đỏ hồng mà cực kỳ vui vẻ.
Xoa xoa bên má vừa bị tát, mèo con này ra tay cũng thật ác mà!
Lúc A Nhất tiến vào dọn dẹp, nhìn thấy một bên mặt xưng phù lên của Tư Đồ Vũ Thiên mà run rẩy, suýt thì làm vỡ cái đĩa đồ ăn.
Chủ mẫu...!thật cam đảm a!
Sau khi A Nhất lui ra tầm một khắc thì bên ngoài lần lượt tiến vào ba nha hoàn xinh xắn dễ thương.
Một nha hoàn trong số đó mang theo vài bộ y phục nữ cẩn thận sắp xếp vào tủ đồ kia.
Sau đó ba người nhanh chóng tiến đến chỗ Hàn Băng, đo đạc cơ thể nàng rồi rời đi.
Ngay sau khi bọn họ rời đi, A Nhất cùng A Nhị lại mang theo một đống đồ đạc tiến vào bên trong sắp xếp.
Hai người trải bên dưới một lớp vải bông thật dày, cả một căn phòng rộng lớn này đều phủ hết.
Cạnh hồ nước nóng lại đặt thêm một hàng bình phong thanh nhã, ngăn cách với bên ngoài.
Sau một hồi lục đục thì không gian xung quanh cũng yên tĩnh trở lại.
Thật ra hai người làm việc cũng không tạo ra tiếng ồn gì nhưng với người tai thính như nàng thì lại khác.
Tư Đồ Vũ Thiên cẩn thận lấy một bộ y phục màu trắng ra, đặt bên cạnh nàng.
"Đi tắm rửa đi! Ta...!ta sẽ ra ngoài chờ, không nhìn trộm đâu!" Nói xong hắn liền xoay người đi ra ngoài, để lại một mình nàng yên tĩnh.
Hàn Băng nhìn bộ y phục gấp gọn kia một hồi lâu rồi mới cầm lên xem xét.
Vải lụa mềm mại, đường thêu bằng chỉ bạc óng ánh, nhìn qua vừa đơn giản lại vừa xinh đẹp.
Hàn Băng nhìn vật nhỏ vẫn đang ngủ li bì không tỉnh dậy được nàng đặt trong một chiếc khăn tay mà thở dài.
Không biết viên thuốc nó ăn lúc đó là thuốc gì nữa!
Vuốt vuốt bộ lông mềm mại ấy hai cái, Hàn Băng ôm quần áo đi đến bên hồ nước nóng.
Hồ nước nóng này có chứa hương thảo dược, có tác dụng điều hòa cơ thể, cải thiện thể chất suy nhược, giúp vết thương mau chóng lành lại!
Chậm rãi tháo bỏ y phục, Hàn Băng theo bậc thang của hồ mà bước xuống, chọn một vị trí thích hợp nhất bắt đầu nhắm mắt luyện công.
Nàng muốn thử xem, dưới phụ trợ của hồ nước nóng này có thể đẩy nhanh quá trình giải bỏ huyệt đạo trên người nàng không!
Nửa canh giờ sau...
Tư Đồ Vũ Thiên từ bên ngoài mở cửa đá tiến vào, mơ hồ nhìn thấy thân ảnh nhỏ nhắn dưới nước kia, nâng môi nhẹ nhàng bước qua.
Hàn Băng yên tĩnh ngồi đó, hai mắt đóng lại.
Nhìn qua vô cùng xinh đẹp, vô cùng mê người.
Dưới làn nước trong suốt, cơ thể nhỏ bé rõ ràng hiện lên trong mắt hắn.
Cần cổ trắng nõn thanh mảnh, bờ vai thon gọn mê gợi, cánh tay nhỏ nhắn xinh đẹp...!mọi thứ trên cơ thể nàng đều tạo ra sự rung động với bản thân hắn.
Tư Đồ Vũ Thiên cẩn thận ngồi xuống xếp bằng, yên tĩnh nhìn ngắm dung nhan của nàng.
Hắn biết nàng đang lợi dụng nước trong hồ để giải khai huyệt đạo của hắn, nhưng đối với việc làm này của nàng, hắn lại hoàn toàn không có ý kiến.
Bởi vì trên thế giới này hắn tự tin rằng không ai có thể giải trừ huyệt đạo đặc biệt của hắn!
Hàn Băng ở trong nước nghe tiếng "rắc rắc" phá vỡ trong cơ thể của bản thân, cảm thấy có chút thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù nàng thành công giải khai huyệt đạo nhưng chỉ lấy lại được mười năm nội lực, số còn lại vẫn bị phong ấn như cũ!
Thở dài một hơi, Hàn Băng mở mắt ra.
Đập vào mắt nàng là khuôn mặt của tên đáng ghét kia, nàng khẽ sửng sốt rồi bình tĩnh đứng dậy đi đến gần bờ, nơi đặt y phục của bản thân mình.
Thật tốt vì nàng không hoàn toàn cởi hết ra mà vẫn giữ lại nội y cùng trung y trên người!
Tư Đồ Vũ Thiên vẫn mặt dày ngồi đó, ánh mắt dán chặt vào cơ thể thon gọn của