Trong ba hoàng tử, kẻ có dã tâm lớn nhất là đứa con trai trưởng, người không có [email protected] muốn quyền lực nhất lại là lão nhị, còn lão tứ thì lại là một kẻ không đáng để có thể ký thác kỳ vọng cao cả.
Đại hoàng tử Hưng Công tâm tư âm trầm kín kẽ làm việc không có gì để chê trách nhưng lại là một người mang tính kiêu ngạo, tự ngoại trang vẻ bề ngoài hào hoa tao nhã, một khi muốn thứ gì đó sẽ giành cho bằng được không từ thủ đoạn, một người như vậy sau này khi cai quản đất nước sẽ biến thành một bạo quân khát máu đáng sợ.
Nhị hoàng tử khác với hoàng huynh của y một chút ở điểm y là một người thẳng tính cương trực, biết lo tính trước sau, giàu lòng vị tha bác ái thương dân, một người như vậy rất thích hợp để làm một vị vua tốt nhưng y lại quá nhu nhược, sức khỏe không tốt lại càng không có ý muốn với ngôi vị, nếu trong tương lai một ngày nào đó y đột nhiên băng hà, chỉ sợ nội bộ triều chính sẽ rơi vào tay quần thần bất lương có ý muốn tạo phản.
Còn về phía tứ hoàng tử, Hưng Thành Vạn thật chẳng muốn nghĩ đến.
Tứ hoàng tử cả ngày chỉ lao đầu vào tửu sắc, thê thiếp chất đầy trong phủ, so với tam cung lục viện của lão còn muốn nhiều hơn gấp đôi.
Mỗi ngày đều tay ôm phải ấp vui vẻ bên mỹ nhân không quan tâm chính sự.
Đất nước mà rơi vào tay một hôn quân vô đạo như vậy thì chẳng bao lâu, có lẽ ngay khi lão vẫn còn là Thái thượng hoàng thôi cũng đã thấy được tình cảnh bá tánh muôn nơi nổi dậy chiến tranh, lật đổ vương triều!
Cả triều đình hiện tại chia làm ba phe cánh khác nhau đứng dưới trướng mỗi một vị hoàng tử, ngày ngày trên Kim Loan điện bởi vì vấn đề dâng lên tấu sớ sắc lập thái tử mà cãi nhau inh ỏi khiến đầu óc lão như muốn nổ tung ra.
Cũng chính vì vấn đề này, hoàng đế Hưng Thành Vạn đã triệu tập riêng ba người con trai lớn ở thư phòng và đưa ra một điều kiện, chính là ai có thể cưới được Thiên Nữ vào phủ trước, ngôi vị thái tử liền thuộc về người đó, lão sẽ không chủ động ban hôn nên việc bọn họ cần làm chính là khiến Tể tướng Hàn Hải Nguyên tự mình tiến cung xin hôn phối.
Sau khi nghe được điều kiện ai nấy cũng đều kinh ngạc không thôi, lời đồn mệnh cách Sát Thiên Phượng Tiên của Hàn Ân Ý bọn họ ai cũng từng nghe qua ít nhiều nhưng không ngờ hoàng thượng lại tin tưởng vào điều đó.
Nhị hoàng tử không quá để tâm trong lòng, sau khi nghe xong liền về phủ nghỉ ngơi tĩnh dưỡng bệnh tình, để lại sân đấu cho đại hoàng tử Hưng Công cùng tứ hoàng tử Hưng Triệu Nham tranh giành nhau người đẹp.
Thực tế chứng minh, so với một kẻ chỉ biết ngày đêm mua vui bên tửu sắc như Hưng Triệu Nham thì Hưng Công thông minh và cao tay hơn rất nhiều, chỉ một nhiệm vụ chúc thọ thái hậu Thiên Linh quốc thôi mà đã kéo Hàn Ân Ý tiến vào vòng xoáy âm mưu tranh đoạt.
Hoàng đế liếc nhìn nhị hoàng tử ngồi uống rượu ấm mặc đồ dày ngồi ở bên cạnh khẽ thở dài trong lòng.
Y là người con lão vừa lòng nhất, nhưng sức khỏe yếu ớt tính tình hiền lành, không thích hợp cho việc tranh đấu cung đình, lão muốn truyền ngôi cho y cũng chỉ có lòng nhưng không có lực! Nếu như nhị hoàng tử khỏe mạnh như những người khác, lão chắc chắn sẽ không do dự mà chọn y làm Thái tử.
Nghĩ đến vấn đề sức khỏe, hoàng đế lại vô tình liếc mắt nhìn về phía Nhất Tông cùng Quốc Lôi.
Một năm trước lão lâm bệnh nặng một hồi, nếu không phải nhờ vào đan dược thần kỳ của Hội đấu giá Triệu gia thì có lẽ bây giờ đã thăng thiên rồi! Một nơi có thể tiếp xúc gần với đan dược như bọn họ, không biết liệu có thể trợ giúp nhị hoàng tử khỏe mạnh lên không?
Lão hoàng đế đăm chiêu suy nghĩ không tập trung đến những vũ cơ đang uyển chuyển cơ thể hoàn thành những đường múa cuối cùng, sau khi nghe thấy tiếng tán thưởng vỗ tay mới thoáng tập trung trở lại, phất tay cho bọn họ lui xuống, để một nhóm vũ công khác lên trình diễn.
Sau vài tuần rượu đi qua, bên dưới