Nhóm người mới đi vào rất nhanh đã thu hút được sự chú ý của mọi người.
Nhóm người này có tổng cộng là sáu người, trang phục ăn mặc của họ đều là loại trang phục thô sơ không đáng nhắc đến, điều làm mọi người chú ý chính là mức độ cao lớn của họ, mỗi người trong nhóm họ phải cao đến hơn 1m9, không những thế, bên hông mỗi người đều treo thêm một thanh kiếm không hề nhỏ, có hai trên sáu người trong số họ đeo song kiếm bản to trên lưng, đây hẳn là cao thủ dùng kiếm hai tay đi!
"Tiểu nhị, cho bàn chúng ta mười cân thịt bò, mười vò rượu nếp, thêm hai mươi cái màn thầu nữa ra đây!" Một đại hán hướng về phía tiểu nhị đang bưng bê hét lên.
"Dạ dạ dạ, khách quan xin chờ một chút, đồ khách quan gọi sẽ ra ngay đây!" Tiểu nhị sợ hãi nói xong liền nhanh chóng chạy đi.
"Kể ra thì ta thấy cũng thật may mắn! Ngày mai, Hồng Hương lâu ở kinh thành, nghe nói hoa khôi Ngọc Châu thần bí sẽ lên sàn diễn tấu một lần, chúng ta phải đến xem mới được!" Một đại hán mặc áo xám tro cười ha hả nói.
"Thiết huynh nói đúng! Ngày mai sẽ có vô số vương công quý tộc đến, không biết ai sẽ là người giành được nụ cười của mĩ nhân này đây! Nghe nói, tam hoàng tử từng cưỡng ép bắt nàng ấy về liền bị đánh cho mặt mũi bầm dập, cha mẹ nhận không ra a! Ha ha...!" Một đại hán khác cũng vui vẻ nói.
truyện ngôn tình
"Đại hội đấu kiếm sắp tới rồi, đừng để việc gì gây cản trở." Đại hán đeo trên lưng hai thanh kiếm màu bạc lạnh lùng nhắc nhở họ nhưng giọng rất nhỏ.
"Dạ, đại ca nói chí phải! Không nên để ý những việc tầm thường! Lần này chúng ta phải đạt được danh gạch tốt một chút mới có hi vọng đến Linh Pháp đảo!" Người được gọi là Thiết huynh nịnh nọt nói.
Đại hội đấu kiếm?
Linh Pháp đảo?
Đại hội đấu kiếm thì Hàn Băng còn nghe qua một lần chứ Linh Pháp đảo thì nàng chưa nghe bao giờ! Hàn Băng nghi ngờ trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn vô cùng bình thản, thong thả ăn cơm.
Mặc dù giọng họ nhỏ vô cùng nhưng với nội công năm mươi năm cùng kĩ thuật của sát thủ, Hàn Băng liền nghe không sót một chữ nào!
"Đại hội đấu kiếm bốn năm mới tổ chức một lần, chúng ta phải nắm bắt cơ hội.
Nếu đợi thêm bốn năm nữa, chúng ta liền không đạt được yêu cầu! Độ tuổi tham gia chỉ có từ hai mươi năm tuổi trở xuống, các ngươi nhớ cho kĩ." Người được xưng là đại ca lại lên tiếng nhắc nhở.
"Trong ba tháng tới, bọn đệ sẽ dốc lòng luyện tập, không dám lơ là!" Đại hán ngồi đối diện đại ca của mình nghiêm túc nói.
"Đại hội đấu kiếm lần này sẽ có rất nhiều cao thủ võ lâm đến, chúng ta cần phải cố gắng, không được để thua! Nếu để thua thì thật mất mặt Lục Tẩu Quái Hành chúng ta!" Một đại hán mang song kiếm còn lại mở miệng.
"Chúng ta sẽ thắng!" Vài người đồng thanh nói.
Lục Tẩu Quái Hành? Hình như đây là một nhóm người có máu mặt trên giang hồ đi!? Hàn Băng nhanh chóng phán đoán.
Đại hội đấu kiếm bốn năm tổ chức một lần, lần diễn ra tiếp theo còn ba tháng nữa, không những vậy, Đại hội đấu kiếm hội tụ anh tài khắp nơi trên đại lục này, mà nếu đấu thắng thì sẽ được đi Linh Pháp đảo!?
Hàn Băng chậm rãi phân tích thông tin mình nghe được, đôi mắt lóe sáng.
Nếu muốn đi vậy mình phải hành động nhanh hơn một chút mới được!
Những chuyện bàn tán tiếp theo đều không còn quan trọng nên Hàn Băng mua thêm chút đồ rồi thanh toán tiền cho tiểu nhị.
Cầm gói đồ trong tay, Hàn Băng đi lòng vòng quanh phố một hồi, mua thêm một ít đồ cần thiết rồi trở về.
Đứng trước con hẻm nhỏ, Hàn Băng cảm nhận không có ai đi theo sau liền lắc mình đi vào, theo bờ tường nhảy vào phủ Tể tướng, đứng trong sân viện của mình.
Nhẹ mở cửa phòng ra, Hàn Băng đặt mấy thứ đồ trên tay lên bàn, chuẩn bị một chút thức ăn cùng vò rượu, Hàn Băng mang ra trước mộ của Kiều ma ma.
Đặt một đĩa thịt gà và một bình rượu nhỏ trước mộ, cắm ba cây hương đã đốt lên mặt đất, thêm một ít vàng mã và lò đốt, Hàn Băng