“Tỷ tỷ, ta đã về rồi!”“Ấy?”Thủy Mị Âm vừa hạ xuống đã nhận thấy được bầu không khí rất không bình thường.Lông mày Thủy Ánh Nguyệt nhíu lại, hơi thở lộ ra vẻ hỗn loạn bất định.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thủy Thiên Hoành đứng một bên, sắc mặt lộ vẻ ngưng trọng.Xung quanh lại không có khí tức của Vân Triệt.“Có chuyện gì vậy?” Thủy Mị Âm nói, trong lòng có linh cảm xấu.“Chuyện này hẳn là phải hỏi ngươi.” Thủy Ánh Nguyệt yếu ớt thở ra một hơi: “Vân Triệt đã xảy ra chuyện gì rồi?”Thủy Mị Âm bước nhanh về phía trước, túm lấy ống tay áo Thủy Ánh Nguyệt: “Tỷ tỷ, ngươi trả lời ta trước đã! Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”Vẻ mặt Thủy Ánh Nguyệt phức tạp, có nghi ngờ, có lo lắng, cũng có cả...!tức giận!“Hắn...!trước tiên dùng thủ đoạn khá hèn hạ để khiến cho trái tim ta mất hồn hỗn loạn, sau đó nhân cơ hội dùng một phương pháp kỳ dị nhiếp hồn ta, rồi sau đó hỏi ta mấy vấn đề.”“...!” Trong lòng Thủy Mị Âm đột nhiên lộp bộp.“Vấn đề...!gì?” Giọng nói của nàng trống rỗng yếu đuối đi mấy phần.Dù sao hồn lực của Thủy Ánh Nguyệt cũng cường đại, sau khi bình tĩnh lại, nàng đã hoàn toàn nhớ lại những gì đã xảy ra trong khoảng thời gian ngắn khi bị nhiếp hồn: “Điều hắn hỏi vừa đúng chính là vấn đề mà ngươi đã nhắc nhở nhiều lần trong hai năm này...!Năm đó trong thời gian hắn hôn mê, ngươi có từng rời khỏi không.”Đôi môi cánh hoa của Thủy Mị Âm rõ ràng run lên.“Ngươi...!ngươi trả lời thế nào?” Thủy Mị Âm có chút thất thần hỏi.Nàng biết Huyền Cương Nhiếp Hồn của Vân Triệt...!biết rằng trong trạng thái này, người bị nhiếp hồn không thể nào nói dối được.“Chưa từng rời khỏi...!trả lời đúng sự thật.” Thủy Ánh Nguyệt nói: “Cuối cùng hắn còn hỏi một câu, có phải ngươi đã nhắc nhở chúng ta phải nói dối nếu ngươi tạm thời rời khỏi không, ta cũng trả lời là đúng vậy.”Thủy Mị Âm: “...”“Hắn cũng hỏi ta vấn đề tương tự.” Thủy Thiên Hoành trầm giọng nói: “Có điều ta cũng trả lời theo lời ngươi từng nhắc nhở trước đó, nói rằng ngươi từng rời đi một thời gian ngắn, không biết là đi đâu...!Nhưng mà xem ra hắn cũng không tin tưởng ta.”“Mị Âm.” Nhìn thấy vẻ mặt nữ nhân dần dần trắng bệch, Thủy Thiên Hoành nghiêm nghị nói: “Vấn đề này đến cuối cùng là có liên quan đến cái gì? Hiện tại vẫn không thể nói sao? Ánh Nguyệt nói, vừa rồi lúc hắn rời khỏi, cả người hồn bay phách lạc...!Ta quả thực không thể tin được, trên đời này còn có chuyện gì có thể khiến hắn biến thành cái dáng vẻ đó.”“...” Thủy Mị Âm giật giật môi, một lúc lâu mới phát ra giọng nói rất nhẹ: “Hắn có hỏi...!trước khi hắn bị đưa đến Lưu Quang Giới, có phải ta đã từng rời khỏi?”“Không có.” Thủy Ánh Nguyệt trả lời không hề do dự.Khuôn mặt vốn đã không còn giọt máu lại càng trở nên trắng bệch.“Ta hiểu rồi...!Ta đi tìm hắn trước, các ngươi không cần đi theo.”Thủy Mị Âm mất hồn rời khỏi...!Dáng vẻ giống hệt như Vân Triệt vừa rồi.Thủy