Phong Lân .
Hoàng Khương giật mình .
- Sao thứ đó lại tồn tại chứ sự tồn tại của nó sẽ gây ra không ít họa giáng xuống đâu sao nó lại nhắm vào Thiên Vũ lẽ nào đệ ấy gọi nó ra hay sao ??
Hàn Đức lắc đầu thở dài rồi nói tiếp .
- Nói gì nói nó đã bị Thiên Vũ phá nát rồi nên xem như tạm thời yên tâm nhưng cần thời gian ta cứ nghĩ khi đạt tới Bát Tinh là đạt đủ yêu cầu để mở nó ra nhưng việc này nằm ngoài dự đoán của ta vì thế chuyện hôm nay tốt nhất không nên đồn ra ngoài là được tránh có kẻ quên não đến quậy phá nơi này .
- Các nghe kĩ đây chuyện hôm nay nghiêm cấm truyền ra bên ngoài nếu để ta phát giác ra được lập tức xử theo gia pháp các ngươi hiểu rồi chứ ?
- Thuộc hạ hiểu ( đồng thanh ) .
Hoàng Khương quay người lại rồi dìu sư phụ đi nghỉ ngơi đồng thời sai đám thuộc hạ đưa Thiên Vũ về phòng nghỉ ngơi còn về mọi thứ đã bị hư hại không ít liền sai người tu sửa lại và rồi cứ thế thời gian trôi đi 1 ngày , Hoàng Khương đang ở bên trong phòng tu luyện một tiếng gõ cửa vang lên .
- Cộc cộc cộc , muội vào được không ???
- Vào đi !!!
Hóa ra người đó là Chu tiểu thư tới đồng thời tay mang theo 1 thứ gì đó đến cho Hoàng Khương rồi đặt nó lên bàn .
- Huynh tu luyện suốt 3 canh giờ rồi nên nghỉ ngơi ăn chút gì đó đi muội không biết khẩu vị của huynh thế nào nên mỗi thứ làm một chút hy vọng huynh sẽ thích .
- Từ khi nào mà nàng tiểu thư thích đánh người khác lại đích thân xuống bếp vậy chưa kể muội tuy không đánh người thì cũng mắng chửi người ta giờ muội tính làm gì ta đây hả ???
Hoàng Khương khiêu khích mỉm cười nói .
- Hứ , ta quan tâm huynh mà huynh nói chuyện như thế với ta , không cho huynh ăn đồ ta làm nữa hứ !!!
- Ấy được rồi được rồi ta nói đùa chút thôi lại đây nói ta nghe vài chuyện đi ví dụ gia tộc tên đó có tầm ảnh hưởng gì lớn tới gia tộc muội vậy ???
Mẫn Tuệ ngồi xuống rồi trả lời .
- Lúc muội còn nhỏ phụ thân bị kẻ gian hãm hại cha của hắn năm đó là Tứ Quận Công Thần trong triều ai nấy cũng nịnh bợ hắn cha muội cũng chả ưa gì mấy kẻ đó nên bị hắn ta tính mưu kế rồi giả làm người hùng nhưng điều muội không ngờ tới là cha lại đồng ý gả muội cho con trai hắn muội cũng không lạ gì tính hắn tu vi đúng là rất giỏi nhưng lại thuộc kẻ muội rất ghét trêu hoa ghẹo nguyệt muội nhiều lần nói với phụ thân từ chối hôn sự này nhưng bị từ chối dù biết phụ thân biết rõ tâm kế cha con hắn nhưng không có bằng chứng nào buộc tội hắn nên......
- Được rồi cứ cho là cha con hắn có thể 1 tay che trời đi nhưng che thế nào thì che cũng sẽ lòi cái đuôi ra thôi vấn đề là thời gian thôi ta sẽ gấp rút điều tra chuyện này có khả năng liên quan tới cái chết của phụ thân năm đó .
- Cha ???
Mẫn Tuệ giật mình .
- sao vậy Tuệ Nhi ???
- Đúng rồi tại thời điểm đó muội nhìn thấy ai đó mặc bộ y phục giống hết gia tộc hắn cùng với ai đó lén lút đưa cho kẻ đó 1 bức thư và 1 túi ngân hào hình như khoảng 1000 ngân hào thì phải có lẽ tóm được hắn sẽ có manh mối .
Tuệ Nhi nhớ lại được một điều gì đó rất quan trọng Hoàng Khương nghe xong vui mừng hớn hở cảm ơn Tuệ Nhi .
- Hahahahaha cảm ơn muội cuối cùng cha ta cũng có thể được yên nghỉ rồi muội thật tuyệt vời Hahahahaha .
- Th....thả muội xuống !!!
Và rồi bình minh đã ló rạng Thiên Vũ vẫn trong tình trạng hôn mê vẫn chưa tỉnh Hoàng Khương và Mẫn Tuệ tới thăm thì có tiếng ai đó ngoài cửa lớn.
- Cút hết ra cho ta các ngươi muốn chết hay sao mà dám cản ta hả biết ta là ai không hả ??? Lão tử Tạ Minh Quân khôn hồn cút vào trong gọi tiểu tử đó ra đây cho ta .
- Mới sáng ra tên đần này tới phá làng phá xóm vậy ???
- Gia gia của ngươi đây tiểu tử .
- Là gia gia ta thì ông ấy nằm trong quan tài từ rất lâu rồi các ngươi còn ngây ra đó