Ly Diên không bình tĩnh được nữa, quẳng chén trà trên tay lên bàn, đứng phắt dậy: “Bây giờ ông ta ở đâu?”
“Nhị tiểu thư bình tĩnh đừng nóng, chuyện Khang thân vương lát nữa rồi chúng ta nói sau.
Lần này tập trung mọi người là muốn trao đổi tin tức tìm hiểu được mấy ngày gần đây.
Chưa tới mấy ngày, có thể những người kia sẽ có động tĩnh.”
Sở dĩ mấy ngày trước mặc kệ bọn họ chắc hẳn là vì chờ nhóm người cuối cùng này đến đông đủ.
Nếu như hiện tại người đã tới, vậy hiển nhiên thời điểm mà kẻ giật dây phía sau xuất hiện cũng không còn xa.
Mấy ngày nay Ly Diên luôn hôn mê, tất nhiên không có thời gian đi tìm hiểu.
Nhưng người của nước Tư U và Linh gia trang lại không nhàn rỗi.
“Vậy các ngươi tìm hiểu được gì rồi?”
Điều nàng tò mò nhất là, rốt cuộc thành chủ Bất Dạ thành này là ai? Còn nữa, nếu như người giật dây là thành chủ Bất Dạ thành, nàng có lý do tin rằng kẻ địch này tất nhiên sẽ không dễ đối phó như cổ nhân bản địa.
Nói một cách vô ích là, Bất Dạ thành này còn là nơi tiếp giáp của hai mảnh đại lục, nghiêm túc mà nói, ở đây cường giả của Long đế quốc còn nhiều hơn người bình thường của đại lục Tứ Phương bọn họ rất nhiều.
Nếu đánh nhau thật, nói không chừng bọn họ sẽ rơi vào kết cục tiền mất tật mang.
Đó không phải mục đích cuối cùng của bọn chúng, vì vậy điểm này cực kỳ quan trọng.
Lúc Ly Diên vứt ra vấn đề này, Vệ Giới vốn không kiên nhẫn với nàng lại hơi sững sờ.
Không ngờ rằng nàng vậy mà lại có suy nghĩ tương đồng với hắn, nha đầu này…
Mọi người nhanh chóng trao đổi một ánh mắt, Viên Triết trả lời: “Theo tin tức điều tra được hiện tại, Bất Dạ thành và kẻ giật dây này, hẳn là không liên quan đến nhau.”
“Hẳn là?” Nhắc tới từ mấu chốt này, Ly Diên nhíu mày.
“Đúng, bởi vì trước mắt hiểu biết của chúng ta về Bất Dạ thành gần như chỉ ở mặt ngoài, phải kết hợp điều tra nhiều mức độ hơn.”
Ly Diên chậm rãi ngồi xuống, trầm ngâm đảo mắt.
Thanh Thần sau khi nhận được ra hiệu của Vệ Giới mới trần thuật lại đơn giản kết quả điều tra gần đây của bọn họ.
Tiếp theo, bọn Tô Ngu và Viên Triết cũng không tụt lại, lần lượt bổ sung.
Bất Dạ thành là sự tồn tại độc lập nhất nằm ở nơi tiếp giáp đại lục Tứ Phương và Long đế quốc.
Nó không thuộc về hai phe, tương đương với một khu hành chính đặc biệt, cách tồn tại độc nhất vô nhị, người đứng sau càng thần bí khó lường.
Lý do nó nổi tiếng thiên hạ, ngoại trừ mô hình kiến trúc và hình thức kinh doanh riêng biệt, điểm Bất Dạ thành hấp dẫn bọn họ nhất chính là hoàn cảnh sinh hoạt khiến người ta thoải mái ở đây.
Trong Bất Dạ thành, chỉ cần ngươi không vi phạm nguyên tắc nơi này, chỉ cần ngươi có đủ tiền, chỉ cần ngươi có đủ nhân lực là có thể hưởng thụ dịch vụ cao cấp nhất của Bất Dạ Thành.
Đối với bên ngoài, nơi này tương đương với thiên đường.
Trong Bất Dạ thành, cư dân thường trú rất ít, chỉ chiếm một phần mười tổng nhân khẩu.
Tuy rằng chỉ có một phần mười nhưng một phần mười này cũng là được lựa chọn cẩn thận thông qua quá trình khôn sống mống chết.
Người được dùng để quản lý Bất Dạ thành hằng ngày, mặc dù là khách đường xa mà đến cũng không thể coi thường.
Trong thành người đến từ trời Nam biển Bắc, ngọa hổ tàng long, có lẽ ở nơi này là một nhân vật tầm thường, nhưng rời khỏi Bất Dạ thành, ngươi sẽ phát hiện không có ai trong số họ là kẻ vô danh.
Lúc trước đã từng nói, muốn tiến vào Bất Dạ thành nhất định phải có công văn qua cửa, mà lai lịch của công văn phải là khách quen giới thiệu, dẫn tới.
Về phần số lượng cũng được kiểm soát nghiêm ngặt.
Ngươi mang càng nhiều người thì phải giao càng nhiều tiền.
Phàm là người tiến vào Bất Dạ thành chắc chắn sẽ được ban quản lý Bất Dạ thành bảo hộ.
Nhưng loại bảo hộ này chỉ giới hạn với kẻ xâm lược bên ngoài, mọi ân oán cá nhân phát sinh trong thành, ban quản lý sẽ không quan tâm.
Đặc biệt là trong đấu trường, không cần biết ngươi là đại nhân vật thế nào, bước lên đài PK, cho dù chết cũng không có ai để ý tới.
Trừ việc đó ra, sự phân chia giai cấp trong thành rất nghiêm khắc.
Đỏ cam vàng xanh lá xanh lơ xanh dương tím trắng đen, có chế độ cấp bậc nghiêm khắc, muốn vượt cấp nhất định phải dùng quy tắc của mỗi khu vực để qua cửa.
Chỉ có qua cửa, đồng thời vào khu vực màu đen mới có tư cách tự do ra vào Chỉ Túy Kim Mê.
Về phần Chỉ Túy Kim Mê ở chính giữa có dáng vẻ ra sao, lại có quy tắc và lợi ích thế nào, hiện tại chưa hỏi thăm ra.
Ly Diên nghe xong, đột nhiên có dự cảm xấu.
Nàng mấp máy môi, vẻ mặt hơi lo lắng nhìn mọi người: “Các ngươi nói xem, liệu đối phương có lợi dụng quy tắc của Bất Dạ thành, lại giảm nhân số của chúng ta nữa không?”
Nàng cuối cùng đã nhìn ra, trên đoạn đường tới đây, bất kể trải qua thử thách thế nào, mục đích cuối cùng của bọn chúng cũng chỉ có một, đó chính là tìm cách giảm bớt nhân số của bọn họ, từ đó đạt được mục đích mà bọn chúng không thể cho ai biết tới.
“Các ngươi kết luận thế nào, người giật dây có thể có quan hệ với Bất Dạ thành hay không?”
Tô Ngu nhìn sang nàng: “Quy tắc cấp bậc ở nơi đây rất nghiêm, người bên trong Bất Dạ thành làm tốt chức trách của mình, rất kín miệng.
Hơn nữa ai cũng võ công cao cường, tính kỷ luật tự giác khá cao, vừa thấy đã biết không phải người bình thường có thể bồi dưỡng ra được.
Dựa theo địa vị hôm nay của Bất Dạ Thành đã tương đương với đại lục thứ ba.
Đừng thấy nó nhỏ, phạm vi ảnh hưởng và mạng lưới quan hệ của nó, chỉ sợ không ai dám khinh thường.
Long đế quốc còn nhún nhường