Có một sự tĩnh mịch đến kỳ lạ.
Đôi mắt xinh đẹp của Mộ Liễu Nhi mở thật lớn, như thể còn chưa thể phản ứng lại.
Mới vừa rồi, mới vừa rồi là Mộ Lăng Hàn ra tay sao?
Nhưng hiện tại hắn chỉ là một Nguyên giả thôi mà! Trong nháy mắt, hắn liền đẩy lùi ba người cùng một lúc, rốt cuộc hắn đã làm như thế nào?
Mặt khác, Khương Mặc cuối cũng nhìn thẳng vào Mộ Thanh Lan, lần đầu tiên chính thức nhìn vào nam tử áo đen có vẻ gầy yếu này.
"Ngươi rất mạnh."
Một lúc sau, Khương Mặc trầm giọng nói, thanh âm khàn khàn như có vũ khí sắc bén xuyên qua thủy tinh, khiến người nghe rất khó chịu.
Bá!
Trường kiếm xanh đen trong tay Mộ Thanh Lan vung ra từ trên xuống dưới, mũi kiếm hướng thẳng vào Khương Mặc, nghiêng nghiêng đầu, hơi nâng cằm, khóe môi hơi câu lên:
"Điều này không cần ngươi phải nói."
Lại có một khoảng yên lặng ngắn trong khu vực.
Mộ Liễu Nhi cắn cắn môi, vậy mà mới vừa rồi nàng còn cảm thấy hắn thật nam tính, đúng thật là ảo giác mà!
Đây rõ ràng là một tên tiểu quỷ kiêu ngạo, tự phụ, ấu trĩ!
Hắn có biết hiện tại đang đối mặt với loại đối thủ nào không?
Thực lực của Khương Mặc quả thực mạnh hơn những gì hắn thể hiện trước đây! Cũng là Ngự Thiên Cảnh trung kỳ giống như nàng!
Đó là lý do tại sao mới vừa rồi lấy ba chọi một mà nàng đã bị rơi xuống thế hạ phong.
Tuy nhiên, nàng không ngờ rằng Mộ Lăng Hàn mặc dù là Nguyên giả nhưng thực lực của hắn lại vượt xa cảnh giới của chính mình.
Nếu vậy, ba chọi hai, cũng có thể thử!
Mọi suy nghĩ chỉ là trong thoáng chốc, thực lực của Mộ Liễu Nhi không yếu lại có kinh nghiệm chiến đấu, sau khi phản ứng lại, lập tức di chuyển, bàn tay được bao trùm bởi áo giáp màu lam băng nhanh chóng hướng về phía cổ họng Khương Mặc!
Khương Mặc cau mày, trong tiềm thức ngã về phía sau, thân thể song song với mặt đất, trong gang tấc tránh được chiêu này!
Hai người kia cũng lập tức phản ứng lại, vừa muốn tiến lên giúp đỡ, lại nghe thấy Khương Mặc đột nhiên quát lên --
"Ngăn hắn lại!"
Hắn ở đây, tất nhiên, là Mộ Thanh Lan!
Nghe vậy, hai người nhìn nhau rồi từ hai phía tấn công tới!
Tuy rằng thực lực của Mộ Lăng Hàn này rất kỳ quái, nhưng hai chọi một, chỉ cần bọn họ giữ chân hắn, chờ Khương Mặc đánh bại Mộ Liễu Nhi xong, rồi sau đó sẽ thu dọn cái tên này, bọn họ tự nhiên sẽ thắng!
Thiếu niên nắm cung tên trong tay ngay lập tức nhắm thật chuẩn và đồng thời bắn ra ba mũi tên!
Mà phía trên mũi tên, có một tia sáng kỳ lạ, rõ ràng là nó đã bị tẩm độc!
Ba mũi tên đồng loạt bay ra! Mục tiêu nhắm thẳng vào lông mày, cổ họng và trái tim của Mộ Thanh Lan!
Vẻ mặt người nọ trông vô cùng tàn nhẫn: "Ta không tin, ngươi có thể tránh được tất cả!"
Ngược lại, thiếu niên bên kia trực tiếp lao tới rất nhanh, hình như có ý định đánh tay đôi để Mộ Lăng Hàn không có thời gian lo chuyện còn lại!
Phong quyền mạnh mẽ đi thẳng đến!
Tuy nhiên, trong khoảnh khắc tiếp theo, bóng dáng của Mộ Thanh Lan đột nhiên biến mất!
Thiếu niên kia sửng sốt một chút, sau lưng đột nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng mạnh mẽ!
Hắn kinh ngạc quay lại, liền nhìn thấy thiếu niên mặc áo đen, không biết từ lúc nào đã xuất hiện phía sau hắn!
Mộ Thanh Lan nắm lấy vai hắn, mi mắt cong cong:
"Cảm ơn rất nhiều."
Người nọ còn chưa kịp hiểu điều này có nghĩa là gì, thì đã cảm thấy trước mặt một trận quay cuồng!
Phốc!
Âm thanh của những mũi nhọn đâm vào da thịt đến phát ra âm ỉ!
Hắn lập tức mở to mắt và từ từ nhìn xuống.
Phía trên trái tim, phần đuôi băng giá của mũi tên khẽ run lên do tác động quá lớn.
Một cơn đau đớn kịch liệt chợt từ tim truyền đến!
"Ta, ta.."
Phốc phốc!
Vừa mới mở miệng, mũi tên giữa cổ họng và giữa lông mày cũng đã bắn tới!
Hắn rõ ràng muốn né tránh, nhưng thân thể đã bị khống chế chặt chẽ, không thể động đậy, chỉ có thể nhìn mũi tên dài bắn trúng mình!
Cổ họng vỡ nát, giữa lông mày nổ ra một đóa hoa máu!
Hóa ra, hóa ra những gì Mộ Lăng Hàn nói vừa rồi, có nghĩa là như vầy..
Hắn cả người run lên, hốt hoảng vung tay lên, như muốn chộp lấy thứ gì đó, nhưng ngay sau đó, rất nhanh trên mặt hắn đã tràn đầy vết máu.
Thất khiếu đổ máu, độc phát thân vong.
Hơn nữa, dù không độc phát thì hai mũi tên ở tim và giữa mày, vốn cũng không thể sống được.
Khi đầu ngón tay của Mộ Thanh Lan buông lỏng, cơ thể người nọ cũng mềm mại ngã xuống và nặng nề nện trên mặt đất.
Người ở phía đối diện nhìn thấy người bạn đồng hành của mình thực sự bị dùng làm làm bia