Ngưng thể cảnh thất trọng, cuối cùng cũng lại đạt được rồi.
Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Tử Kha hoàng tử, đợi bị đánh đi! Ngươi bây giờ cho dù hét khan cả cổ, những thủ hạ đó của ngươi cũng cứu không được ngươi.
"
"Binh binh binh!" Sở Cửu Ca lại đột phá thêm một trọng, như vậy Tử Kha hoàng tử chỉ còn nước chịu bị đánh thôi.
Trên người bị Sở Cửu Ca dùng ngân châm đâm không ít, khiến cho hắn đau không bằng chết quỳ trên mặt đất.
"Dừng tay! Dừng tay!" Hắn hét lên.
Những người khác cũng giải quyết xong hết rồi, người luyện linh cảnh bị Cửu thúc bọn họ thu thập rồi.
Những người khác cũng bị người của Sở gia và ám vệ thu thập sạch sẽ, Sở Cửu Ca huơ huơ tay nói: "Đem Tử Kha hoàng tử trói lại, treo lên!"
Treo lên!
Chưa từng có ai dám đối xử với hắn như vậy, Tử Kha hoàng tử giận dữ nói: "Sở Cửu Ca, ngươi thật to gan.
"
"Còn phí lời nhiều như vậy, thì đem ngươi lột sạch treo lên, ngươi có thể thử xem!"
Sao lại có loại nữ nhân như vậy, Tử Kha cảm thấy trời đất quay cuồng, hắn bị Mặc Thất treo lên trên một cái cây to bên ngoài hành cung.
Sở Cửu Ca nhìn Tử Kha hỏi: "Mẫu thân ta rốt cuộc bị nhốt ở đâu?"
"Sở Cửu Ca, muốn biết mẫu thân ngươi ở đâu? Quỳ xuống cầu xin ta đi! Ta sẽ nói cho ngươi biết.
"
Đáy mắt Sở Cửu Ca loé qua hàn quang, "Ngươi vẫn ở đây mơ mộng hão huyền, chưa tỉnh lại nữa hay sao? Không nói, có thể!"
"Phụt!" Trong tay Sở Cửu Ca cầm theo một con dao, nhanh gọn đem Lâm gia chủ giết đi.
Lâm gia chủ cũng không hề nghĩ đến Sở Cửu Ca ra tay lại nhanh gọn như vậy, ông còn chưa kịp cầu xin thì đã chết rồi.
Sở Cửu Ca huơ tay nói: "Treo bên cạnh Tử Kha hoàng tử.
"
Tử Kha hoàng tử có thể rõ ràng nhìn thấy dáng vẻ của Lâm gia chủ người từng hợp tác với hắn, bị treo trong không trung, hắn toàn thân lạnh run, người nữ nhân này lại độc như vậy?
"Nói không?" Khoé miệng Sở Cửu Ca mang theo nét cười.
"Không nói! Ngươi hãy chết tâm đi! Dù sao ngươi cũng không dám giết ta, Tử Kha ta mà sợ nữ nhân như ngươi sao?"
"Phụt!"
Đã biến thành người già Mai Cơ cũng bị Sở Cửu Ca chém rồi, Tử Kha vẫn là không khuất phục.
Tiếp đến bị giết là những cao thủ luyện linh cảnh, Tử Kha hoàng tử nhìn thấy Sở Cửu Ca không chút do dự giết hết người này đến người khác những thuộc hạ của hắn, hắn cảm thấy cái chết cách hắn càng ngày càng gần.
Mỗi một người đều bị treo bên cạnh hắn, hắn cho dù nhìn đi hướng nào đều có thể nhìn thấy dáng vẻ chết không nhắm mắt của những gương mặt quen thuộc.
Tử Kha hét lên: "Sở Cửu Ca, ngươi là một kẻ điên! Kẻ điên!"
Cô không phải kẻ điên sao? Trước mặt hắn giết người, mắt cũng không chớp, còn dùng phương pháp như vậy hành hạ hắn.
Sở gia không ít người bị thủ đoạn đanh thép của cô chấn nhiếp, vậy mà Sở Cẩn Chi lại dịu dàng nói: "Cửu Ca, mệt hay không? Có cần đổi thất thúc động thủ hay không?"
Cửu thúc cũng nói: "Tiểu Cửu việc nhỏ này giao cho ta là được, tránh làm bẩn tay con.
"
Lão gia tử rất đau lòng cho Cửu Ca, Tuyền Nguyệt mất tích đả kích rất lớn với hài tử này, nếu không Ca nhi cũng không dùng đến biện pháp cực đoan như vậy.
Tử Linh Quốc đúng là rất cường đại, nhưng cũng không thể để cho nữ nhi và tôn nữ của ông bị người ức hiếp, cùng lắm Sở gia bọn họ mai danh ẩn tích mà sống qua ngày.
Hai tên nam nhân này bị mù rồi sao? Một nữ nhân khủng bố như vậy lại xem như bảo bối nâng niu trên lòng bàn tay.
Nếu như lúc trước Tử Kha đối với Sở Cửu Ca có dụng ý, cho dù hoài nghi cô là muội muội ruột của hắn cũng không có ý định từ bỏ, nhưng bây giờ hắn cảm thấy mình không có khẩu vị như vậy nữa.
Cao thủ bên người Tử Kha toàn bộ đều giết hết rồi, tiếp đến là đến phiên những mỹ thiếp của hắn rồi.
Mỹ thiếp của hắn khóc cha gọi mẹ nói: "Điện hạ, cứu bọn thiếp!"
"Điện hạ, bọn thiếp còn chưa muốn chết!"
Tử Kha vừa nghĩ đến những mỹ nhân này phải chết trong tay tên điên cuồng Sở Cửu Ca, liền cảm thấy lòng đau như cắt.
Đây là một nhóm tuyệt sắc mỹ nhân mà hắn dùng hết tâm tư để thu thập được, hầu hạ hắn cũng rất tốt.
Giết đi thì quá lãng phí!
"Tử Kha hoàng tử, nói hay là không nói?"
Tử Kha lạnh giọng nói: "Không bao giờ!"
Cho