Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ giật, "Chàng cứ thế thả người vào, chẳng lẽ không sợ phá hư chuyện tốt của mẫu thân và Cửu thúc sao? Cửu thúc là cùng với mẫu thân đi vào phòng đó."
Dung Uyên đáp: "Người nam nhân đó xưa nay đều không gần nữ sắc, tuyệt đối tiến độ không có nhanh như vậy.
Có lẽ bây giờ ông ta còn là một tên trai tân, một bó tuổi rồi!"
"Chàng.." Cả mặt Sở Cửu Ca đen lại.
"Đi thôi!" Nếu như người đang đợi đã đến, vậy thì đi gặp thôi.
Cửu thúc một kích không có giải quyết được kẻ địch, tiếp tục ra tay.
Một giọng hét lớn truyền đến, "Cửu thúc! Đừng đánh, là con, là con.."
Từ trên cây nhảy xuống một thiếu niên, lúc này y phục làm từ thổ cẩm vạn kim khó mua của thiếu niên nhăn nhúm lại.
"Cửu thúc, là con, Tam Tiền nè!"
"Là ngươi! Ngươi đến làm gì?" Cửu thúc vẫn lạnh mặt nói.
Đối với thiếu niên đột nhiên xuất hiện phá hỏng chuyện tốt của ông, sắc mặt Cửu thúc bất thiện.
Sở Tuyền Nguyệt đi ra, nhìn thấy Tam Tiền nói: "Ngươi là tam thiếu gia của hội đấu giá Cửu Thiên, bạn của Ca nhi."
"Chàng đó! Quá manh động rồi, thiếu chút đã thương đến bạn của Ca nhi." Sở Tuyền Nguyệt tức giận nói với Cửu thúc.
Trước đó trên thọ yến, hài tử này đã đứng ra nói giúp họ, nếu như thật sự đem người đả thương rồi, thì đó chính là lấy oán báo ân rồi!
Tam Tiền nói: "Cửu thẩm, người đừng nói Cửu thúc nữa! Con có phải đến không đúng lúc không? Làm phiền hai người rồi."
Hắn cũng rất ngại mà! Nhưng mà hắn rất sốt ruột, muốn làm rõ tình huống của Cửu thúc là như thế nào.
Mặt Sở Tuyền Nguyệt đỏ lên, xưng hô này..
Cửu thúc lạnh giọng nói: "Nếu đã biết, ngươi còn không mau cút!"
Cửu thúc thực sự là quá lạnh lùng vô tình rồi, Tam Tiền thật sự muốn khóc, hắn nói: "Được! Con cút, con lập tức cút! Cửu thúc người đừng tức giận con mà! Con ngày mai lại đến bái phỏng."
Tam Tiền siêu cấp ủy khuất muốn rời khỏi, vào lúc đó Sở Cửu Ca và Dung Uyên đi đến.
Sở Cửu Ca nói: "Ngươi trước đừng đi, ta có lời muốn hỏi ngươi! Ngươi quen biết Cửu thúc đúng không? Ngươi biết Cửu thúc là ai?"
Cửu thúc khẽ ngẩn ra, đăm đăm nhìn Tam Tiền nói: "Ngươi quen biết ta?"
Tam Tiền trợn to mắt nói: "Cửu thúc, Cửu thúc người không phải vì muốn dụ dỗ được Cửu thẩm nên cố ý che giấu thân phận sao? Sao ngay đến cả con cũng không nhận ra rồi?"
Trước đó trong hoàng cung, hắn đinh ninh Cửu thúc che giấu thận phận để theo đuổi nữ nhân, để gở bỏ thân phân trai độc thân, thủ đoạn như vậy cũng dùng đến rồi, không ngờ..
Sở Cửu Ca đáp: "Cửu thúc người mất trí rồi, mọi thứ liên quan đến bản thân người đều quên rồi.
Nếu như ngươi thực sự biết được thân phận của Cửu thúc, ở lại nói rõ đi!"
Tam Tiền sắc mặt đại biến, "Cửu thúc mất trí rồi!"
Hiển nhiên Cửu thúc không thể tiếp tục nụ hôn đó với phu nhân nhà mình rồi, lúc này năm người ngồi bên trong thư phòng.
Cửu thúc vỗn dĩ nghĩ rằng bản thân ngay đến tên của bản thân cũng không biết, rất khổ não, lại không ngờ rằng nhanh như vậy có người tìm đến, cho ông biết tin tốt như vậy.
"Nói đi! Ta rốt cuộc là ai?" Cửu thúc hỏi.
Tam Tiền nói: "Cửu thúc, tên của người là Cửu Thương Khung, xếp hàng chín trong tộc chúng ta, là người nhỏ nhất.
Người hơn mười năm trước bị một tên hỗn đản ám toán, vẫn luôn không rõ tung tích.
Cha của bọn con vẫn luôn tìm người ở khắp nơi, không nghĩ đến người lại ở một nơi nhỏ như Xích Linh Quốc, hơn nữa còn mất đi ký ức."
"Cửu thúc người theo chúng con về tộc đi, những thứ khác bọn họ sẽ nói rõ cho người."
Sở Tuyền Nguyệt ngẩn ra, bọn họ mới xác định tình cảm của nhau, chàng liền phải đi rồi sao.
Sở Tuyền Nguyệt kéo lại tay Cửu thúc, Cửu thúc an ủi cô, lạnh lùng nói: "Đem chi tiết thân phận của ta nói rõ, đừng nói mơ hồ như vậy! Ngươi nghĩ ta mất đi ký ức liền dễ lừa gạt như vậy?"
Tam Tiền cũng bất lực, Cửu thúc cho dù là mất đi ký ức, thực lực cũng biến yếu rồi, khí thế vẫn là mạnh mẽ như vậy, hắn chỗng đỡ không nổi nữa!
"Cửu thúc, con có thể đơn độc nói với người không?" Tam Tiền hỏi.
Không phải hắn không nguyện ý nói chi tiết! Mà là liên quan đến một số bí mật của tộc họ, không thể để cho người ngoài biết.
Cửu thúc nhìn Sở Tuyền Nguyệt nói: "Đây là