Cơn ghen của Dung Uyên quá dũng mãnh rồi, hỏi: "Người nam nhân đó đẹp như ta sao?"
"Không đẹp như chàng, vẫn kém chàng một chút.
"
"Nhưng mà ta có thể nhìn ra Cửu nhi là đang gạt ta, đáng phạt!"
Dung Uyên phạt nặng Sở Cửu Ca, đợi sau khi Dung Uyên rời khỏi, Sở Cửu Ca ôm theo Hắc Viêm nói: "Tiểu Hắc, đêm hôm qua là nằm mơ hay là thật?"
Người nhìn thấy cảnh hoang tưởng kỳ lạ đêm hôm qua không phải chỉ có một mình cô, còn có một con hồ ly nữa.
Hắc Viêm nói: "Là thật đó.
Chủ nhân người ngủ quên mất, phút chốc người liền từ trong không trung đến trên giường rồi, mà ta cũng trở về không gian khế ước.
Bởi vì hắn hạ thủ một chút cũng không kinh động đến chủ nhân, cho nên chủ nhân người không có tỉnh lại, ngủ rất là sâu.
"
Sở Cửu Ca trợn to mắt, "Vây mà là thật!"
Cô chạy đến bên bàn, cầm lấy bức tranh đó nói: "Không Hồn!"
"Không Hồn.
.
"
Mặc Thất vẫn luôn bị chủ tử mình an bài bảo vệ cho Vương phi, lúc này nghe thấy Vương phi gọi tên một người có chút kỳ quái, Không Hồn là ai?
Sở Cửu Ca không nghe thấy Không Hồn trả lời liền ngẩn ra, thì thầm nói: "Chẳng lẽ hắn cũng ngủ mất rồi.
"
Cô không cách nảo mở ra bức họa lần nữa, rõ ràng đêm qua mở ra được, cô làm thế nào mở ra nhỉ?
Sở Cửu Ca nghĩ ra rồi, cô vận chuyển Bất tử sinh mệnh chi đồng, cuối cùng tìm thấy phương pháp mở ra bức tranh, một bức mỹ nam đồ lần nữa xuất hiện trước mắt Sở Cửu Ca.
Mặc Thất trợn to mắt, đây rốt cuộc là người nào vẽ vậy! Quá tạo nghiệp rồi, đem một người nam nhân vẽ đẹp đến như vậy.
Ngày ngày nhìn thấy tuyệt sắc mỹ dung của chủ tử, đối với dung mạo của những nam nhân khác, Mặc Thất hoàn toàn nhìn không trúng, nhưng không ngờ lại có một người hoàn mỹ đến thế, dù là người trong tranh.
"Không Hồn!" Sở Cửu Ca nói.
Mặc Thất thầm nói: Xong rồi, xong rồi, Vương phi không những thích người trong tranh, lại gọi tên hắn một cách thâm tình như vậy.
Hắn có cần nói với chủ tử, để cho người đem bức tranh này đốt đi không!
Việc khiến cho Mặc Thất ngạc nhiên còn ở phía sau, một luồng sáng xanh lóe qua, người trong tranh đó ưu nhã đi ra.
Hắn dùng âm thanh thánh thót nói: "Ngô chủ, ngươi đang gọi ta.
"
"Yêu tinh, yêu quái, giao nhân.
.
" Vương phi nhất định bị hắn mê hoặc rồi.
Mặc Thất không dám manh động ra tay, bản thân được mấy cân mấy lượng tự bản thân biết, nhất định phải hồi báo cho chủ tử mới được, Mặc Thất vội vàng rời khỏi rồi.
Sở Cửu Ca hỏi: "Ngươi xác định muốn đi theo ta sao?"
"Ngươi là Ngô chủ, Ngô đương nhiên phải đi theo ngươi.
"
"Chỉ cần ta mở tranh ra, ngươi mới có thể đi ra, người khác thì sao?"
Không Hồn nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Sở Cửu Ca, hắn mở miệng nói: "Đôi mắt này của Ngô chủ, sở hữu bất tử chi lực và sinh mệnh chi lực, là cỗ lực lượng này thức tỉnh ta, và giúp ta hiện thế.
Lực lượng này của Ngô chủ càng mạnh, thời gian ta ở thế giới loài người càng lâu, nếu như theo người khác, vậy thì ta chỉ có thể một mực bị phong ấn ở bên trong tranh.
"
"Ngươi không phải nhân loại?" Sở Cửu Ca ngẩn ra.
"Hình như không phải!" Hắn ngơ ngác nói.
Chẳng lẽ Hắc Viêm nói là thật, hắn không phải là nhân loại, mà là Họa tiên.
Hắn nhìn ánh mặt trời bên ngoài nói: "Bây giờ là ban ngày rồi, Ngô chủ, ta có thể đi nhìn bầu trời không?"
Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Ngươi chỉ cần muốn, tùy thời đều có thể nhìn bầu trời, không cần xin phép ta.
"
Kết quả, Sở Cửu Ca phát hiện bản thân lại lần nữa xuất hiện trong không trung.
Lần này cô không khẩn trương như lần trước nữa, thả ra Không Hồn liền chầm chậm tản bộ trong không trung.
Cô cười nói: "Không nghĩ đến có một ngày ta có thể đi lại trong không trung như vậy, tầm nhìn vào ban ngày càng thêm rộng lớn, màu xanh của bầu trời cũng rất đẹp, rất đẹp, rất giống đôi mắt của Không Hồn ngươi.
"
Sở Cửu Ca xoay người lại, liền đối mặt với đôi mắt màu xanh da trời đó, thật sự là đẹp như nhau.
Bị khen đẹp, trên mặt hắn vẫn không chút biểu tình, không có vui mừng cũng không có kiêu ngạo.
Hắn lại lần nữa trầm mặc ngồi đó, nhìn Sở Cửu Ca đi lại trong không trung, ánh mắt của hắn càng ngày càng chuyên chú, thế nhưng.
.
Hình như gặp phải chuyện khó khăn gì, mày của hắn khẽ nhíu, Sở Cửu Ca hỏi: "Không Hồn, sao thế? Hay là ngươi phải biến trở về rồi?"
"Chủ tử, chủ tử, không ổn rồi! Mặc Thất nói Vương phi trộm được một bức mỹ nam đồ, đã xem cả buổi sáng rồi.
"