Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Không hứng thú, ngươi vẫn là một mình đi đi! Ta xin cáo từ trước."
Sở Cửu Ca nghênh ngang rời khỏi, thái tử nói: "Tử Kha hoàng tử, Sở Cửu Ca này thật không biết điều."
Tử Kha nói: "Không sao, tiểu hồ ly ngạo mạn này cũng có ngày bị giáo huấn ngoan mà thôi, đợi đến khi Sở gia cô lập không người giúp đỡ, sẽ nghĩ đến cái tốt của bổn cung thôi."
Sở Cửu Ca trở về Sở gia, rất nhanh tin tức Sở gia chủ Sở Tuyền Nguyệt mất tích, không biết tung tích, sống chết không rõ lan truyền đi rất nhanh.
Cô tiếp nhận Sở gia, không dễ gì mới giúp cho Sở gia ổn định trở lại, nay cả nội bộ Sở gia lại bắt đầu không an phận nữa, các loại minh tranh ám đấu lại bắt đầu rồi.
Sở Cửu Ca bây giờ một chút cũng không muốn quản hành động tranh quyền đoạt vị của mấy thúc thúc bá bá, ám vệ của Dung Vương phủ cũng đi tìm Sở Tuyền Nguyệt rồi, nhưng lại không tìm được gì, mẫu thân rốt cuộc đi đâu rồi?
"Canh chừng chặt Tử Kha!"
Sở Cửu Ca bảo bản thân phải bình tĩnh, trước mắt phải ổn định lại tình trạng của Cửu thúc đã, có lẽ sẽ biết mấy người bắt đi mẫu thân là người gì?
Sở Cửu Ca phái người thu thập đại bộ phận các loại linh dược, thậm chí dùng số tiền lớn cho người đi hội đấu giá Cửu thiên mua linh dược, cứ như linh dược không cần tiền để mua vậy, khiến cho mấy thúc thúc bá bá của cô ý kiến rất lớn.
"Để cứu một hạ nhân xấu xí, Cửu Ca con lại tốn nhiều tiền như vậy, quá lãng phí đi."
Sở Cửu Ca căn bản không muốn để ý bọn họ, bây giờ tâm tình cô không tốt, rất cáu gắt!
Cô lạnh giọng nói: "Cũng không có dùng tiền của mấy người, lập tức cút cho ta!"
"Sở Cửu Ca, ngươi đúng là càng ngày càng không có quy tắc rồi đó, mẫu thân ngươi không có ở đây, người làm lục thúc ta đây cần dạy dỗ dạy dỗ lại ngươi rồi."
"Mặc Thất! Đem người vứt ra ngoài cho ta."
Sau khi Mặc Thất nhận lệnh, khi Sở lục gia chưa kịp có phản ứng đã bị ném ra bên ngoài.
Tình huống của Cửu thúc không tốt, nếu như không có truyền thừa của thánh thủ y tiên đó cô sẽ có chút khó khăn.
Bây giờ, chỉ cần linh dược có đủ, cô nhất định cố hết sức cứu tỉnh Cửu thúc.
Sở Cửu Ca đi đến phòng luyện đan nhanh chóng luyện chế ra đan dược, phát hiện Cửu thúc ăn đan dược xong tình huống có chuyển biến tốt, cô khẽ thở phào.
"Vương phi, Sở tam gia muốn cường thế xông vào địa lao, muốn thả người trong đó ra."
"Muốn chết!" Sở Cửu Ca quyết đoán đi đến địa lao, rất hiển nhiên người Sở tam gia đưa đến đang cương với người của cô.
Bởi vì Sở Tuyền Nguyệt mất tích, mọi người đều cho rằng cô lành ít dữ nhiều, một số người Sở gia cũng không xem mệnh lệnh của Sở Cửu Ca ra gì nữa.
Nếu như không phải cô an bài ám vệ của Dung vương phủ thủ ở đây, người bên trong sớm đã bị hắn thả ra rồi.
Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Tam bá ngươi là có ý gì? Những người này là hung thủ ám sát ta, là đồng bọn của những người bắt đi mẫu thân, ngươi lại để ta thả bọn họ đi."
"Cửu Ca, đây là hiểu lầm! Những người này là người của Lâm gia, trong số đó còn có cả Lâm đại tiểu thư, sao có thể ở nơi như vậy.
Nay gia gia con bế quan, ngũ muội cũng không có ở đây, chúng ta vẫn chưa thể cứng đối cứng với Lâm gia." Sở tam gia nói.
"Lâm gia đại tiểu thư, ta không nhìn thấy, ta chỉ gặp phải hai mụ đàn bà đanh đá! Tam bá nếu như không có chuyện gì thì hãy nhanh rời khỏi chỗ này, nếu không đừng trách ta không khách khí."
Ám vệ của Dung vương phủ chọc không nổi, Sở tam gia giận dữ, không phải ỷ thế mình là vị hôn thê của Dung Vương sao?
Dung Vương mạng đã không còn dài, một khi hắn có chuyện, ta xem ngươi còn có thể cáo mượn oai hùm đến khi nào, hãy đợi mà xem!
Sở Cửu Ca đi vào địa lao, Lâm Huyên hét lên: "Sở Cửu Ca, ngươi thật to gan, ta là Lâm gia đại tiểu thư, ngươi lại dám đem ta nhốt vào nơi dơ dáy bẩn thỉu này."
Lâm Huyên lúc này đã đem mặt nạ dịch dung của cô lấy xuống, lộ ra dáng vẻ vốn có của cô.
"Mẫu thân ta ở đâu?" Sở