“Anh cần mặt mũi còn bà già này thì không cần mặt mũi có đúng không?”
“Khoan, anh vừa nói cái gì cơ, con dâu tương lai?” Nghiêm phu nhân nghe bốn chữ con dâu tương lai, cơn tức giận cũng giảm đi một nửa.
“Phải, cô ấy đang ngồi bên cạnh con.”
“Mẹ mới không tin”
Nghiêm phu nhân thừa biết trước nay anh không hề quen ai, làm gì nói có bạn gái là có bạn gái ngay như vậy.
Nghiêm Trình biết bà không tin, liền đưa máy cho Hàn Uyển Đình.
Cô biết ý liền nhanh chóng phối hợp, vui vẻ chào mẹ anh.
“Cháu chào bác ạ”
“Chào con.
Con là...?”
“Con là Uyển Đình, bạn gái của anh Nghiêm Trình ạ, con xin lỗi vì hôm nay mới có cơ hội nói chuyện với bác”
Nói xong, hai vành tai tai của Hàn Uyển Đình đỏ ửng cả lên, trên mặt lộ rõ nét xấu hổ.
Hàn Uyển Đình cũng mẹ anh đại khái nói vài câu rồi cô trả máy lại cho anh, gương mặt cô bỏ bừng lên, cô ước gì có cái lỗ nào để cô chui xuống ngay lập tức.
“Được rồi, mẹ cúp máy đây.
Khi nào rảnh thì dẫn Uyển Đình về nhà ăn cơm”
“Dạ vâng”
Nghiêm Trình tắt máy, anh quay sang nhìn gương mặt đang ửng đỏ lên của Hàn Uyển Đình liền không nhịn được mà trêu chọc cô mấy câu.
“Xấu hổ sao?”
“Tôi cũng đâu có mặt dày như sếp đâu mà không xấu hổ.
Nhận người ta là bạn gái mình một chút xấu hổ cũng không có”
“Giả làm bạn gái của tôi khiến giám đốc Hàn cảm thấy hổ thẹn?”
“Tôi không có ý đó, sếp đừng có bốc chữ bỏ vào miệng người khác”
“Tôi có sao?”
“Không phải cô cũng từng có bạn trai sao, chỉ nói chuyện vài câu đã xấu hổ?”
“Đừng có nhắc hắn ta trước mặt tôi” Hàn Uyển Đình nghe anh nhắc đến tên khốn nạn đó liền cảm thấy khó chịu.
“Được.
Không nhắc”
Nghiêm Trình như sực nhớ lời mẹ anh nói, nhẹ giọng hỏi ý kiến của cô.
“Cuối tuần, giám đốc Hàn về nhà ăn cơm với mẹ tôi nhé?”
“Vâng”
“Không xấu hổ nữa sao?”
“Tôi đây lỡ làm người tốt thì sẽ làm đến cùng, Nghiêm tổng yên tâm”
“Vậy tôi cảm ơn giám đốc Hàn”
“Không cần đâu, chuyện Nghiêm tổng hứa với tôi, hy vọng ngài sẽ giữ đúng lời hứa”
“Chắc chắn”
Vì để tránh những lời đồn đại không đáng có, Hàn Uyển Đình rời khỏi xe anh, lên phòng làm việc trước.
Một lúc sau, Nghiêm Trình cũng rời khỏi.
Vì lời hứa với Hàn Uyển Đình, Nghiêm Trình cho người dò la tin tức khắp nơi tuy nhiên kết quả vẫn không như mong đợi.
Mọi tin tức đều được che giấu rất kỹ.
Trên màn hình máy tính của anh là bài báo về sự gia đi của Hàn lão gia và phu nhân, đây không phải là lần đầu tiên anh đọc qua.
Anh đã đọc qua nó ngay khi anh còn ở Pháp, khi ấy vì tập đoàn còn có việc cần anh xử lý nên anh mới quyết định để Khải Minh ra mặt đưa cô trở về thành phố M.
Nghiêm Trình di chuyển chuột xuống đến cuối bài báo, anh nhìn chăm chăm tên tác giả như đang nghĩ ngợi gì đó, anh nên bắt đầu từ đâu nhỉ, có lẽ từ người đăng bài báo này là sẽ là một nút thắt lớn của vụ án.
Nói là làm, Nghiêm Trình cho người liên