Hàn Uyển Đình đành phải kìm nén cơn tức giận của mình xuống, mãi đến khi xem được đoạn video kia cô mới hiểu thái độ ngày hôm đó họ dành cho cô là do đâu.
Lúc đó, Hàn Uyển Đình vì cô ở nước ngoài làm việc, không có thời gian cho ba mẹ, đến lúc ba mẹ mất cô vẫn đang ở Pháp nên mới khiến cho chú thím ba cô nổi giận nhưng không, họ có một kế hoạch rất hoàn hảo.
Bởi vì trong tay không có chứng cứ, buộc lòng Hàn Uyển Đình phải nghe theo Nghiêm Trình giữ im lặng chứ trong thâm tâm của Hàn Uyển Đình rất muốn xé xác hai con người giả tạo ấy.
Hàn Uyển Đình thất thần hồi lâu cũng lên tiếng.
“Cảm ơn Nghiêm tổng, tôi sẽ chú ý hành động của mình”
Nghiêm Trình thấy cô kìm nén cơn tức giận đến nỗi hai bả vai run lên từng hồi liền cảm thấy xót xa.
Anh rất muốn ôm lấy cô vào lòng để an ủi nhưng cuối cùng chỉ vỏn vẹn đáp.
“Ừ”
“Tôi trở về làm việc đây, chào Nghiêm tổng”
“Nếu cảm thấy không ổn thì cứ trở về nghỉ ngơi”
Hàn Uyển Đình gật đầu như đã hiểu, nhưng cô không trở về mà ở lại công ty tiếp tục công việc của mình.
Mặc Chi nhìn thấy Hàn Uyển Đình như người mất hồn, cứ nhìn chăm chăm vào màn hình máy tính thì lo lắng hỏi.
“Chị Uyển Đình, chị có chuyện gì sao?”
“À, không, chị không sao.
Em đem chỗ tài liệu này đi scan giúp chị nhé”
“Dạ vâng.
Chị không khỏe thì về nghỉ ngơi đi ạ, Trông chị xanh xao lắm đó”
“Cảm ơn em”
Sau khi Hàn Uyển Đình rời khỏi, Nghiêm Trình cũng gọi Khải Minh vào.
Anh đẩy màn hình máy tính về phía Khải Minh.
“Cậu xem”
Khải Minh chăm chú nhìn vào đoạn video đang phát trên màn hình máy tính.
“Không lẽ, cái chết của ông bà Hàn có liên quan đến bọn họ?” Khải Minh thắc mắc.
“Ít nhiều chắc chắn là có liên quan.
Mình đang tìm cách liên lạc với tác giả của bài đăng về Hàn gia ngày đó, vẫn đang gặp một chút khó khăn.”
“Hiếm khi Nghiêm tổng của chúng ta lại nhiệt tình với một người con gái như vậy.
Sao? Trúng tiếng sét ái tình rồi à?”
“Cậu không nói không ai bảo cậu câm đâu.”
“Sao nào, muốn tớ làm gì, nói đi đừng có vòng vo”
“Tìm cách liên lạc với người đăng bài ngày hôm đó, có như thế mới biết kẻ chủ mưu đứng đằng sau giựt dây”
“Cậu nghĩ hắn sẽ khai ra sao?”
“Tim được người trước đã, chuyện đó tính sau.
Trông cậy vào cậu”
“Không biết kiếp trước tôi mắc nợ gì cậu mà kiếp này có chuyện gì cậu cũng đổ lên người tôi hết vậy.
Được rồi, ông đây sẽ làm phước giúp cậu một lần” Khải Minh thở dài nhưng cũng nhanh chóng đồng ý giúp đỡ Nghiêm Trình và Hàn Uyển Đình.
“Cảm ơn cậu”
“Khỏi, ông đây không nuốt trôi hai chữ cảm ơn của Nghiêm tổng”
[...]
Cuồi tuần, Hàn Uyển Đình có hẹn cùng Nghiêm Trình trở về ăn cơm với mẹ anh.
Cô chọn cho mình một chiếc váy kín đáo màu trắng cùng với lối trang điểm nhẹ nhàng.
Dù chỉ là đang đóng kịch nhưng Hàn Uyển Đình vẫn luôn rất chỉnh chu, cô cũng không quên chuẩn bị quà cho mẹ anh.
Vì không muốn để Nghiêm Trình phải đợi, Hàn Uyển Đình quyết định xuống