Bước vào quán Bar nhạc sôi động, bất lớn như điếc cả tay, anh nhìn quanh 1 vòng
- Ê, tao đang ở đây
Anh bước lại bàn ngồi xuống, vừa ngồi xuống thì có 1 em tiếp rượu lại ngồi rót rượu mời anh.
- Mặt mày như vậy là sao, chẳng lẻ là cô vợ nhỏ ở nhà làm mày không vui à
- Làm gì có, tao không hiểu được cảm giác của tao là sao lun nè, bực ghê - anh nhăn mặt
- Là sao mày nói tao nghe coi
vì anh ít khi nào chia sẽ chuyện tình cảm với ai lắm nên nghe anh nói Trần Hào liền cảm thấy hào hứng lắng tai nghe
- Tao không biết sao dạo này hay để ý đến mấy chuyện cô ấy làm, luôn để ý mấy lời cô ấy nói.
- Kaka, có khi nào mày đã thích con người ta rồi không - Trần Hào cười vừa nói chơi vừa nố thiệt
- Không thể nào - anh khẳng định
- Mày chắc chứ, mà theo tao thấy nhe, mày thử tìm hiểu vợ nhỏ của mày coi, tao thấy con bé đó cũng được á.
Như việc mày đi công tác 3 tháng không nói với con bé 1 tiếng mà khi về nó có trách mày lời nào không?
- Cô ta mà dám - anh nói giọng hâm he
- Mà tao nói với mày 1 câu này thôi, xin mày nhớ dùm tao "có không giữ, mất đừng tìm"
- Ai thèm - nói là lời này trong lòng anh cảm thấy mất mác, nhưng cố không thể hiện ra ngoài
2 người ngồi uống có 2 e phục vụ bưng rượu dâng tận miệng, vì trong quán này có người mà không biết 2 nhân vật nổi tiếng này chứ.
Nếu nhìn vừa mắt có khi được rước về nhà làm thiếu phu nhân hưởng vinh hoa phú quý không chừng
Uống đến khuya anh lái xe về, bước vào nhà thấy cô đang ngồi ở phòng khách vừa học bài, anh giả vờ như không thấy đi thẳng đến cầu thang.
Cô nghe tiếng động nhìn lên thấy anh đang đi vào
- Anh về rồi, để e đi pha cho anh ít trà giả rượu nha
- Không cần, sao cô lại tốt với tôi để làm gì, cô có mưu đồ gì - anh ngồi xuống sofa và kéo tay cô không cho cô đi và hỏi
- E chỉ làm đúng nghĩa vụ của một người vợ phải làm mà thôi, còn nếu