Sau một đêm trằn trọc suy nghĩ, Hàn Nhuệ đã quyết định dồn nén hết khó chịu, cảm xúc trai gái xuống và...!từ bỏ.
Vì anh không thể làm chuyện cới lương tâm mình được, không thể chỉ vì thích một cô gái mà phá vỡ mối quan hệ với bạn bè.
Thế nên, trong khi cảm giác quyến luyến này chưa lớn dần, anh đang học cách để phá bỏ nó.
...----------------...
- Cậu nói sao? Ba tôi...!thật sự muốn sa thải cô ấy?
Hàn Nhuệ nghiêm túc gật đầu.
- Cô ấy đã cố gắng như vậy, nỗ lực như vậy, làm sao có thể tìm đại một lí do rồi đuổi cô ấy đi được, như vậy là quá không công bằng!!
Tề Mặc tức giận đến mức đứng bật dậy.
- Đương nhiên, tôi cũng nhìn thấy vậy, nhưng...!chủ tịch cũng chỉ là nghĩ cho công ty thôi! Cậu không biết sao? Những cổ đông lớn nhỏ của Vương thị đã bắt đầu phàn nàn về lời đồn này rồi đó, bọn họ đều đang e ngại và kỳ thị cô nhân viên có lai lịch từ công ty đối thủ này! Bây giờ..
Cung Thời Niên đã là cổ đông lớn nhất của công ty này rồi nên họ càng lo lắng hơn.
Vương Tề Mặc nhắm mặt lại cố gắng bình tĩnh rồi ngồi xuống tiếp tục nói chuyện.
- Vậy nếu bây giờ tôi công khai mối quan hệ thì sao? Có cứ vãn được tình hình hiện tại không?
Hàn Nhuệ suy nghĩ một chốc rồi trả lời.
- Như vậy thì không phải...!cậu đang thừa nhận...!cô ấy thật sự sử dụng quy tắc ngầm sao? Vì từ đầu cậu đã ưu tiên và thiên vị cô ấy rồi, không hề qua bất kỳ phỏng vấn nào đã được vào làm.
- Không lẽ cô ấy cứ vậy mà bị sa thải sao? Thật sự không còn cách đính chính lại, dập tắt tin đồn sao?
- Miệng lưỡi người đời là vậy! Cậu còn không hiểu sao? Thứ mà họ cho là đúng rồi thì cho dù có nói hết lời họ cũng không tin, ngược lại...!càng khiến cho nghĩ rằng cậu đang có bao biện, thanh minh cho mình, như thế thì phiền phức sẽ càng nhiều hơn!!
Nếu đã không còn cách thì chỉ có thể ngồi chờ chết thôi sao? Tự Ninh đã có gắng để giữ công việc này như thế!! Vã lại, nếu hiện tại mà bị sa thải thì cô phải sống sao đây? Chắc chắn...!những công ty nhỏ khác sẽ e dè không chịu nhận cô.
...----------------...
...----------------...
Ngày hôm sau.
- Tự Ninh! Cô đi đưa tài liệu này cho giám đốc giúp tôi đi được không??!
- À! Được!!
Tự Ninh đi đến trước cửa phòng làm việc của Tề Mặc, định gõ cửa thì bên trong vang lên tiếng cãi vã khiến cô khựng lại.
- /Tại sao con phải xin giúp cô ta chứ? Cô ta là cái thá gì mà khiến con quan tâm như vậy? Không phải chỉ là một nhân viên bình thường thôi sao?/
- /Ba à! Chủ tịch! Con xin ba đấy, tại sao ba phải làm vậy chứ? Cũng như ba nói đấy cô ấy chỉ là một nhân viên nhỏ, có thể đem lại tổn thất lớn gì cho công ty chứ!?/
- /Thế...!cô ta rốt cuộc là gì của con mà con phải nói giúp?! Tại sao con phải quan tâm!?/
- /Vì con yêu cô ấy! Cô