Hai tuần sau.
- Phải rồi Tự Ninh, em giúp chị đi giao hoa đi!
- Giao hoa? Ở đâu vậy chị?
- Giao hoa đến Vương thị đó em, là phòng làm việc của chủ tịch.
Nha! Giúp chị nha! Vì hôm nay chị có bận việc ở nhà nên không đi được.
Nghe đến Vương thị thì Tự Ninh có hơi e ngại.
- Vương thị?! Cơ mà tại sao Vương thị tự dưng lại lấy hoa ở chỗ của chúng ta vậy? Bình thường thì họ đâu quan tâm đến vấn đề này.
- Phả rồi, nhưng mà dạo này thì họ đã bắt đầu làm ăn lâu dài với tiệm của mình rồi em, vì chỗ mình gần hơn, vã lại phu nhân của họ cũng có quen biết với ông chủ của chúng ta nên...!cũng tin tưởng hơn.
- Phu nhân? Vương phu nhân sao?
- Ừm! Nghe bà ấy nói dạo này Vương lão gia làm việc rất căng thẳng nên bà ấy đã đặt một số loại cây xanh để đặt vào phòng làm việc của ông ấy tại công ty.
Haiz! Nghĩ lại thì chị ngưỡng mộ tình cảm của bọn họ ghê luôn á!!
- Đúng rồi, em giúp chị nha!!
- Dạ, dạ được ạ.
- Vậy thì chị đi trước đây, chị đang rất bận.
Mà nè, em nhớ phải nhanh lên nha, đừng để trễ nải, bọn họ làm một mối làm ăn lớn đấy!!
Sau khi chị Uyên rời đi thì Tự Ninh liền có hơi thẫn thờ.
- Haiz! Chắc sẽ không có chuyện gì đâu! Mình bây giờ chỉ là một người giao hoa, đâu cần để ý ánh mắt của ai.
...----------------...
Vì lần này họ chỉ đặt một số cây nhỏ để đặt trong phòng làm việc, không quá nặng nề nên Tự Ninh đã một mình đến Vương thị.
Tự Ninh cứ thế bước hiên ngang vào trong với thân phận một người giao cây bình thường, vã lại...!dù sao mọi chuyện cũng qua lâu ngư vậy rồi, hôm nay cô còn ăn mặc kín đáo nên chắc cũng không ai nhận ra.
Lướt qua bao người vẫn không sao nhưng đến khi vào thang máy thì...
- Cô gái giao cây này...!sao nhìn cứ quen quen.
- Ừ, nhìn như là hơi quen!
....thì có hai người xì xầm, cứ bảo nhìn cô trông rất quen.
Đương nhiên rồi, Tự Ninh vẫn còn nhận ra hai người này...!họ là người của bộ phận kinh doanh còn gì.
Sau khi cửa thang máy mở ra, Tự Ninh nhanh chóng đẩy xe cây đi, vì...!cô không muốn họ nhận ra.
...----------------...
Đến trước phòng làm việc của chủ tịch, Tự Ninh chuẩn bị gõ cửa nhưng...!bên trong lại có tiếng ồn ào nên cô đã bị khựng lại.
- /Chủ tịch! Số hàng đó đã được giao trót lọt rồi, một tay giao hàng một tay giao tiền, không có chuyện gì xảy ra cả./
- /Vậy thì tốt, số ma túy đó...!là hàng thượng hạng, nếu mà bị hốt thì sẽ tiêu tùng./
Ma túy! Nghe thấy hai chữ này, Tự Ninh liền bị hoảng, nhưng...!lúc này cô liền nghĩ ngay đến việc lấy điện thoại ra ghi âm lại./
- /Phải rồi! Cái tên Phan Trấn Vũ đó lại giao nhiệm