- Cha nuôi, người nói nơi này là nơi nằm ngoài Thiên Địa và Ngũ hành sao?
Bạch Túc Duật gật đầu "đúng vậy!"
Cổ Mộc Hi khó hiểu hỏi nhỏ Bạch Túc Duật "tại sao trong lục giới lại xuất hiện một nơi như thế này ạ?"
Chuyện kể lại rằng: "Năm xưa, có một vị đại tiên dù đã thăng thiên nhưng vẫn luôn nghĩ về con gái của mình vì ông vô cùng yêu thương con gái mình.
Trớ trêu thay cô con gái nhỏ của ông số mệnh rất ngắn ngủi, chuyển kiếp hai lần vẫn qua đời ở tuổi hai mươi.
Vị đại tiên này vì thương xót cho con gái của mình mà tìm cách tạo ra một nơi ngoài nằm Thiên Địa để giấu con gái mình tránh khỏi sinh tử...đó là nơi này, hàng ngày vị đại tiên ấy đều trốn khỏi Thiên Đình đến đây cùng con gái".
Ngừng một lúc, Bạch Túc Duật lại tiếp lời "thời gian của hai cha con họ cũng được đến gần trăm năm".
Cổ Mộc Hi nhìn Bạch Túc Duật nhưng không lên tiếng.
Sở Vĩ Vĩ nhìn căn nhà nhỏ trước mắt mà lòng không khỏi cảm thán "đúng là một nơi khá tốt!"
……………
Bên trong ngôi nhà nhỏ!
Vù...
Grầm grầm...
Vô Thiên rất nhạy bén "là long hồn của Hoả Long".
Cổ Mộc Xuyên cũng nhận ra được sự hiện diện của Hoả Long "rốt cuộc chuyện này là thế nào?"
Vô Thiên thấy rất khó hiểu "sao long hồn của Hoả Long lại xuất hiện ở nơi này?"
Bạch Túc Duật đưa tay đẩy cánh cửa gỗ ra...
Két...
Không những Cổ Mộc Xuyên mà ngay cả Vô Thiên cũng hết sức ngạc nhiên...
Cổ Mộc Xuyên khẽ hỏi "sao mọi người lại đến được nơi này?"
Đó cũng là câu hỏi mà Vô Thiên định hỏi.
Cổ Mộc Hi nhìn chằm chằm vào Vô Thiên, đôi mắt của cậu như hai đốm lửa...
Vô Thiên kinh ngạc "Hoả Long!"
Tất cả mọi người đều tập trung nhìn chằm chằm vào Cổ Mộc Hi.
Cổ Mộc Xuyên lo lắng hỏi "Tiểu Hi, chuyện này là sao?"
- Cha muốn hỏi gì?
Hoả Long!
Cổ Mộc Hi mỉm cười với cha mình "Hoả Long gì vậy ạ?"
Vô Thiên lạnh lùng lên tiếng "ngươi đừng có giả vờ giả vịt, trên người của ngươi có long hồn của Hoả Long...đúng chứ?"
- Ta không biết Hoả Long...là thứ quái gì...!Nhưng mà lửa thì ta có rất nhiều, nhiều đến mức có thể nướng chín ngươi.
Bạch Túc Duật lúc này mới chợt nhớ ra "Phải rồi, cách đây không lâu Hi Hi đã từng biến hoá thành Hoả Long...trên người Hi Hi có Hoả Long, không sai!"
Sở Vĩ Vĩ thấy sắc mặt Bạch Túc Duật u ám thì khẽ hỏi "chàng sao vậy?"
Ta không sao đâu, Sở nhi đừng bận tâm!
Vô Thiên bước đến trước mặt Cổ Mộc Hi, lạnh lùng ra lệnh "ngươi nhanh đưa long hồn của Hoả Long ra đây cho ta".
- Ngươi đang mơ sao? Đồ trên người Cổ Mộc Hi ta mà ngươi cũng có gan muốn lấy sao?
Ha ha ha ha "ngươi còn bé thế kia, mà Khẩu khí không nhỏ nhỉ!"
- Đương nhiên, Cổ Mộc Hi ta là ai chứ? Ta chính là Hoàng Đế của Cổ Tịch quốc!
Chẳng qua cũng chỉ là một đứa trẻ kiêu ngạo...
Cổ Mộc Hi nhếch mép "ta có quyền được kiêu ngạo kia mà".
Nhóc con ngươi đúng là một tên lẻo mép "làm người thì phải biết khiêm tốn một chút vẫn hơn".
- Cổ Mộc Hi ta tội gì mà phải khiêm tốn!
Vậy hôm nay, ta