Khụ khụ khụ...
Cổ Mộc Xuyên vừa tỉnh dậy đã thấy Sở Vĩ Vĩ đang nằm trên ngực mình..."Vĩ nhi, nàng thấy thế nào rồi?"
"Vĩ nhi...trả lời cho ta biết, nàng thế nào rồi?"
Sở Vĩ Vĩ từ từ mở mắt ra...một cảm giác ấm áp được truyền đến từ phần dưới ngực, cô đưa tay dụi dụi mắt "Mộc Xuyên, chàng sao rồi?"
Ta không sao, nàng có sao không? Có thấy chỗ nào khó chịu không?
- Ừm...thiếp không!
Cổ Mộc Xuyên nhìn xung quanh "Thiên Môn..."
Sở Vĩ Vĩ lúc này mới để ý "đúng là chúng ta đang ở Thiên Môn!"
- Mộc Xuyên, sao chúng ta đến được Thôn Môn vậy?
Ta cũng không biết "chắc là lúc bị Vô Thiên đẩy xuống vực, chúng ta rơi đến đây đó!"
- Nơi đó nằm ở vị trí nào chàng có biết không?
Cổ Mộc Xuyên lắc đầu!
- Thôi được rồi, giờ chàng nói cho thiếp biết làm thế nào để có thể cởi trói cho chàng đây?"
Cổ Mộc Xuyên suy nghĩ một lúc thì chợt nhớ ra "hình như...nếu ta nhớ không nhầm thì dây xích vàng này là của Tây Mẫu nương nương, năm xưa bà ta dùng để trói con trâu vàng không biết nghe lời thì phải!"
Sở Vĩ Vĩ há hốc mồm "dùng dây cột trâu để cột chàng sao? Tên Vô Thiên này cũng thật là..."
Nàng đỡ ta đứng lên trước đã!
- Ồ!
- Giờ chúng ta đến tìm Tây Mẫu nương nương giờ giúp đỡ.
Nàng đừng nghĩ đến chuyện này "Bà ấy sẽ không giúp ta đâu!"
- Tại sao vậy Mộc Xuyên?
Vì giữa ta và bà ấy có chút hiểu lầm!
- Hiểu lầm nào cũng có thể giải thích được mà, chàng cùng thiếp đi tìm Tây Mẫu nương nương trước đã.
Chàng cứ bị trói thế này thì làm sao mà được.
Nàng nghĩ ta muốn bị trói như thế này lắm sao?.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
2.
Cấm Hôn Môi
3.
[Vong Tiện] Đạo Phu Thê
4.
Trùng Sinh Chi Vương Tử Bảo Bối Đế Vương
=====================================
- Vậy để thiếp đưa chàng đến Điện của Tây Mẫu!
Ta tuyệt đối không đi...
- Mộc Xuyên!
Nàng đừng nói nữa Vĩ nhi.
Sở Vĩ Vĩ thở dài "thôi được rồi, để thiếp đưa chàng đến chỗ ca ca!"
Ca ca của nàng ở Nam Tinh Các đúng không?
Sở Vĩ Vĩ gật đầu.
Cổ Mộc Xuyên trầm ngâm một lúc "Nói thì mới nhớ, hình như trước đây ta và ca ca của nàng cũng có chút hiểu lầm!"
Sở Vĩ Vĩ tròn mắt nhìn về phía Cổ Mộc Xuyên "chàng đừng nói là trước đây chàng gây thù chuốc oán với cả Thiên Đình nhé!"
Cổ Mộc Xuyên lắc đầu "đương nhiên là không, ta vẫn còn vài người bạn tốt mà".
- Thôi được rồi, thiếp đỡ chàng đến Nam Tinh Các!
………
Đừng hòng rời khỏi nơi này "đứng lại cho ta"
Cổ Mộc Xuyên nheo mắt "đến rồi, nhanh thật!"
Sở Vĩ Vĩ ngước nhìn người đang đi đến "xinh đẹp tuyệt trần, dáng người lại vô cùng cao ráo, nếu mang ra so sánh thì có lẽ cao gần bằng Cổ Mộc Xuyên hoặc Bạch Túc Duật! Người này là Tây Mẫu nương nương, mỹ nhân trong truyền thuyết đây mà...hôm nay được gặp đúng là càng thêm ngưỡng mộ!"
Cô nhìn đến si ngốc...
Cổ Mộc Xuyên ngoảnh mặt đi...
Đế Thích khốn kiếp "may mắn cho ngươi là hôm nay rơi vào tay ta!"
"Diêu Trì...bà còn chưa chịu buôn tha cho ta nữa...chuyện năm xưa chỉ là hiểu lầm