Ngọa Hổ Tàng Long

"Như thế không tốt sao?"


trước sau

Lâm Mỹ Quyên dám bảo đảm, chỉ cần việc Tôn Hàn từng cưỡng bức và ngồi tù bị vạch trần, anh sẽ không thể ở lại công ty thời trang Sâm Uy nữa.





Đến lúc ấy, Tôn Hàn sẽ mất tất cả một lần nữa.






Advertisement



Lâm Mỹ Quyên không tin, khi mình ném quả bom này ra, Tôn Hàn lại dám không cúi đầu ngoan ngoãn đồng ý ký đơn ly hôn.





Tôn Hàn trưng ra vẻ kinh ngạc, quả thực không ngờ Lâm Mỹ Quyên lại dùng thủ đoạn đê tiện này để đối phó anh.





“Cô rất bỉ ổi!”





“Là do anh ép tôi!”, Lâm Mỹ Quyên không thừa nhận, “Tôn Hàn, nếu hôm nay anh không ký đơn ly hôn, vậy thì cứ chờ đến ngày lang thang đầu đường xó chợ đi!”






Advertisement



“Hơn nữa, một khi anh không còn địa vị, liệu Liễu Y Y có bỏ qua chuyện quá khứ mà tiếp tục ở bên anh không? Đến khi ấy, anh sẽ mất cả tiền lẫn tình!”





Dứt lời, Lâm Mỹ Quyên đã đưa bút cho anh, thuyết phục từng bước một, “Anh ký vào đơn ly hôn này thì sẽ nhận được năm triệu, tiếp tục yên ổn làm tổng giám đốc công ty Sâm Uy, vui vẻ ở bên cạnh người đẹp của anh, đấy chẳng phải là một kết quả rất tốt hay sao?”











Bốp!





Liễu Y Y đột nhiên giơ tay đập bàn tay của Đường Mân ra, nói với lời lẽ vô cùng ngay thẳng: "Anh Đường, nếu đây là điều kiện để anh cứu mẹ tôi thì tôi nói cho anh biết, đừng hòng!"





Tay Đường Mân cứng đờ giữa không trung, hiện rõ vẻ bối rối và phẫn nộ.





Một đôi giày rách mà nghĩ mình thanh cao thánh khiết lắm.





Sắc mặt Đường Mân cũng trở nên u ám: "Cô Liễu, cô nên nghĩ cho kỹ đi. Làm gì cũng phải lấy chữ hiếu làm đầu, cô chỉ cần trả một cái giá nhỏ nhoi là mẹ cô sẽ được khỏe mạnh!"





"Như thế không tốt sao?"





Tiết Nhất Thủ có danh tiếng

vang dội, ở thành phố Giang Châu này Liễu Y Y cũng đã từng nghe nói. Nếu không phải là vừa không có mối quan hệ vừa không có tiền thì cô cũng muốn đưa mẹ đến Ma Đô để tìm Tiết Nhất Thủ.





Nhưng điều này không đồng nghĩa với việc Đường Mân có thể chà đạp lên giới hạn của cô.





"Anh Đường, anh hãy từ bỏ đi, tôi sẽ không làm vậy đâu!", Liễu Y Y đáp rất cứng cỏi.





Nếu Tôn Hàn chưa xuất hiện, có lẽ cô sẽ đồng ý thật. Nhưng Tôn Hàn từng nói với cô rằng, anh có thể chữa khỏi bệnh suy tim của mẹ cô.





Đường Mân thực sự không ngờ cô Liễu Y Y này lại kiên định như vậy.





Đôi mắt gã đảo liên tục, rồi gã đột nhiên bật cười, nói với giọng hiền hòa: "Xem ra cô Liễu có nguyên tắc của riêng mình, Đường Mân tôi rất thích làm bạn với những người có nguyên tắc như cô".





"Thế này nhé, tôi sẽ liên hệ với Tiết Nhất Thủ sắp xếp lịch cho mẹ cô Liễu để kiểm tra cơ thể. Còn cô Liễu thì cứ coi như cô nợ tôi một nhân tình, có cơ hội thì mời tôi một bữa cơm là được".





Nghe vậy, Liễu Y Y liền thấy hoài nghi, Đường Mân tốt bụng đến thế sao?





"Cô Liễu, tôi không đề ra điều kiện gì cả, chẳng lẽ cô vẫn không vừa lòng sao?", Đường Mân nhếch miệng, hỏi.



"Không, không hề. Nếu anh Đường thực sự muốn giúp đỡ tôi thì tôi vô cùng cảm kích. Anh Đường yên tâm, chuyện tiền thuốc men sẽ không phải phiền lòng anh Đường đâu!"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện