“Vậy con có muốn đến nhà dì Y Y không?”
“Muốn ạ!”
“Nếu con muốn đến nhà dì Y Y thì không được nói tên bố cho người khác biết, có biết chưa?”
Advertisement
“Tại sao ạ?”, Đồng Đồng thắc mắc.
Giải thích một hồi, rốt cuộc Đồng Đồng cũng hiểu được một chút, hứa rằng khi đến nhà dì Y Y chỉ gọi anh là bố thôi.
Nói chung là không được nói ra tên của bố!
Nếu phía Đồng Đồng đã không còn vấn đề gì, vậy Liễu Y Y cũng không có vấn đề gì khác nữa.
Advertisement
Ăn trưa xong, Tôn Hàn đi mua quà, dù Liễu Y Y có nói thế nào thì anh vẫn phải đi mua chút đồ.
Quà cáp không những đắt tiền mà còn mua rất nhiều.
Một mình Tôn Hàn không xách hết, cả anh và Liễu Y Y mỗi người cầm sáu, bảy túi mới được.
‘Đi gặp mẹ vợ còn chẳng cần chu đáo đến vậy!’
Tuy Liễu Y Y không nói ra nhưng trong lòng lại cảm thấy có một chút vui vẻ, nom rất vừa ý.
Năm giờ chiều.
Ba người họ đã đến trước nơi thuê nhà của Liễu Y Y.
Đây là khu nhà lâu đời, mọi thứ xung quanh đều cũ kĩ và tối tăm.
Sau khi bước vào nhà Liễu Y Y, Đồng Đồng lại càng không dám tin vào mắt mình.
Trong căn nhà thuê này, ngoại trừ mấy món đồ gia dụng cũ ra thì không còn đồ đạc gì khác nữa.
“Y Y à, đây là…”
Tiết Lan đeo tạp dề,