“Bạn thôi mà tặng quà cáp cả chục nghìn như thế à?”
Câu hỏi này của Tiết Lan làm Liễu Y Y không biết nên trả lời ra sao.
Advertisement
Liễu Y Y thực sự rất khó nói ra chuyện chính cô đã cùng anh đi mua số quà này.
Đâu chỉ mấy chục nghìn, mấy trăm nghìn còn mua được nữa là.
“Y Y à, thật ra mẹ cảm thấy cậu Tôn cũng không tệ, nhân phẩm chắc là ổn thôi. Không phải mẹ muốn can thiệp vào chuyện tình cảm của con, nhưng cậu ấy đã có một đứa con gái, con phải cân nhắc thật kĩ đấy!”
“Con biết mà mẹ!”
Liễu Y Y không biết nên giải thích thế nào, đành dứt khoát đổi đề tài nói chuyện, “À đúng rồi, chẳng phải mẹ nói cậu ba sẽ ghé thăm sao, cậu đâu rồi ạ?”
Advertisement
Chuyện này…
Nhắc đến cậu ba, vẻ mặt của Tiết Lan không được tự nhiên cho lắm.
“Bọn họ không quen ở nhà thuê nên ra ngoài đi dạo rồi. Dặn mẹ khi nào con về thì gọi cho họ!”
Liễu Y Y cảm thấy thật nực cười, nếu đã ghét bỏ nơi ở của mẹ con họ thì đừng nên đến đây nữa.
Cô hơi khó hiểu, “Chờ con về làm gì ạ?”
“Lần này cậu mợ ba của con đến đây còn dẫn theo, dẫn theo một cậu thanh niên nữa. Có vẻ là… muốn sắp xếp đối tượng xem mắt cho con!”
“Đối tượng xem mắt? Đùa gì vậy? Con gái của cậu mợ cũng chưa có bạn trai đấy thôi, sao không giới thiệu cho con gái họ đi?!”
Nghe vậy, Liễu Y Y lập tức không bình tĩnh được nữa.
Khi hai mẹ con cô bị đuổi ra khỏi nhà, cùng đường nên đã tìm đến nhà cậu Ba để mượn tiền nhưng bị họ từ chối. Từ đó trở đi, đã rất nhiều năm không liên lạc gì.
Kể từ lúc đó, Liễu Y Y không hề có thiện cảm với