Ngọa Hổ Tàng Long

"Vậy anh đã ngồi tù chưa?"


trước sau

Tôn Hàn đã lập rất nhiều công lao cho công ty, thế nên ông Lôi cũng phải nể nang ít nhiều.





....






Advertisement



Một tiếng sau, ông Lôi gấp rút rời đi, ông ta vội vàng về trụ sở chính để báo tin vui cho chủ tịch.





Trong văn phòng Tổng giám đốc, Tôn Hàn đang gọi điện với Phương Minh Nguyệt, Liễu Y Y đứng bên cạnh.





"Cậu Tôn, chuyện này xảy ra là do tôi quản lý cấp dưới không nghiêm. Một cấp dưới của tôi ỷ mình là con trai của cổ đông nên đã bắt tay với Lý Tông Đạo và Vương Bách Xuyên để hãm hại cậu!"






Advertisement



"Chỉ cần cậu yêu cầu thì tôi sẽ báo cảnh sát để xử lý ngay".





Tôn Hàn bình thản trả lời: "Cô hãy liên hệ với chủ tịch công ty các cô đi, tôi cần một lời giải thích rõ ràng. Còn việc của Lý Tông Đạo và Vương Bách Xuyên thì các cô không phải quan tâm, tôi sẽ tự xử lý".





"Tôi nhất định sẽ cho cậu Tôn một câu trả lời khiến cậu hài lòng".





Sau khi Tôn Hàn cúp máy, Liễu Y Y thực sự không hiểu, cô liền hỏi: "Tôn Hàn, lần này rõ ràng anh có thể báo cảnh sát để giải quyết, như thế thì Lý Tông Đạo và Vương Bách Xuyên chắc chắn sẽ không thoát nổi! Tại sao anh lại bỏ qua cho bọn họ như vậy?"





"Nếu chỉ sa thải thôi thì hời cho bọn họ quá!"





Nếu không phải cô và Tôn Hàn lấy được hợp đồng này thì họ sẽ không thể nào giải thích rõ ràng chuyện hôm nay được.





Không thể nào dễ dàng bỏ qua cho hai người đó như vậy được!





Nhưng Tôn Hàn lại nói: "Ai nói với em là anh muốn sa thải họ?"





"Hả, không sa thải sao? Chẳng lẽ anh định cứ bỏ qua như vậy à?", Liễu Y Y càng không thể tin nổi.





Vụ vu cáo này hoàn toàn đủ để báo án. Nếu chỉ sa thải thôi đã là khoan hồng với họ lắm rồi chứ đừng nói là không sa thải.





"Phải, anh không định truy cứu trách nhiệm của họ".





"Này, anh đang nghĩ cái gì vậy? Người có rộng lượng đến đâu cũng không như anh, đó là những kẻ muốn tống anh vào tù đấy!", Liễu Y Y thực sự không hiểu nổi suy nghĩ của Tôn Hàn.





Tôn Hàn cười, hỏi ngược lại: "Vậy anh đã ngồi tù chưa?"





"Chưa thì đúng là chưa, nhưng mà suýt nữa...", Liễu Y Y rất buồn bực.





Tôn Hàn ngắt lời cô: "Em nghĩ nhiều rồi, cho dù không có hợp đồng này thì họ cũng chẳng làm gì được anh đâu".





"Em muốn biết nguyên nhân anh bỏ qua cho họ sao, thực ra cũng rất đơn giản, bởi vì anh chưa từng coi Vương Bách Xuyên hay Lý Tông Đạo là đối thủ của anh. Họ không bao giờ đủ tư cách".


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện