“Cậu là ai? Chuyện của nhà họ Liễu chúng tôi chưa tới lượt người ngoài xen vào!”, khi Tôn Hàn bước vào, một người đàn ông trung niên của nhà họ Liễu lập tức nổi đoá.
“Tôi là bạn trai của Y Y, như vậy được chưa?”, Tôn Hàn nhìn Liễu Y Y với vẻ dịu dàng.
Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều bật cười.
Advertisement
“Ha ha, bạn trai á? Bảo sao Liễu Y Y không chịu lấy cậu Hoàng, ra là có bạn trai rồi! Nhưng Liễu Y Y là con cháu của nhà họ Liễu chúng tôi nên con bé lấy ai sẽ do người lớn trong nhà chúng tôi quyết định! Cậu từ bỏ đi!”
“Liễu Y Y, đây là bạn trai của cô đấy à? Xem ra cũng thường thôi nhỉ”.
“Ấy ấy, cậu Hoàng, đây là tình địch của cậu đấy, cậu không định nói gì sao?”
Hoàng Thiếu Tài nhìm chằm chằm vào Tôn Hàn rồi bực dọc nói: “Tôi không quan tâm cậu là Tôn Hàn hay Tôn Kỳ, nhưng đây là nhà riêng của nhà họ Liễu, họ không chào đón cậu nên mời về cho!”
Advertisement
“Nếu đi thì tôi cũng phải dẫn Y Y đi theo, sao, anh có ý kiến à?”
Ánh mắt sắc như dao của Tôn Hàn liếc qua, khiến Hoàng Thiếu Tài sợ đến mức lùi lại vài bước, ánh mắt này khiến gã ta có một cảm giác sợ hãi lạ lùng.
“Tôn Hàn, Tôn Kỳ là sao?”, Tiết Lan nhỏ giọng hỏi Liễu Y Y.
Liễu Y Y chột dạ, không dám để mẹ mình biết Tôn Hàn là ai nên vội nói: “Mẹ đừng nghe họ nói linh tinh, anh ấy là Tôn Kỳ!”
Tiết Lan nửa tin nửa ngờ!
“Muốn dẫn người nhà họ Liễu chúng tôi đi à? Cậu đã hỏi ý kiến tôi chưa?”, lúc này, bà cụ đã lên tiếng.
Tôn Hàn bước tới cạnh Liễu Y Y, sau đó trấn an hai mẹ con cô bằng ánh mắt rồi nhìn thẳng vào bà cụ nói: “Ý kiến của bà và người nhà họ Liễu quan trọng sao?”
Cái gì?