Nhưng Tôn Hàn lại tỏ ra như không có chuyện gì, cười nói: “Người nhà họ Liễu các người cứ chất vấn tôi là cái thá gì? Điều này làm tôi thấy tò mò, không biết so với Đường Mân của nhà họ Đường thì nhà họ Liễu các người là cái dạng gì đây?”
“Đến xe của Đường Mân tôi còn dám đập thì sợ gì cái nhà họ Liễu còn con này chứ?”
Advertisement
Ồ!
Một làn sóng dữ dội!
“Cái gì? Cậu ta dám đập xe của cậu Đường á?”
“Liễu Chiết Nguyên, có thật không vậy?”
Advertisement
Tầng lớp thượng lưu ở Giang Châu đều biết không lâu trước đây, một cậu chủ của nhà họ Đường - một trong ba gia tộc lớn ở Thượng Hải đã đến đây, hơn nữa chiếc xe mà gã yêu thích nhất đã bị đập phá ở núi Vân Bàn.
Chuyện này chưa có hồi kết nên mọi người đều nghĩ chắc chắn Đường Mân sẽ trả thù.
Nhưng ai dè kẻ đập nát chiếc xe sang ấy vẫn bình an vô sự.
“Chiết Nguyên, lời cậu ta nói có đúng không?”, bà cụ vội hỏi, tin tức này rất quan trọng.
Nếu người bạn trai này của Liễu Y Y thật sự đã đập xe của cậu chủ Đường Mân thì nhà họ tuyệt đối không thể chọc vào.
Ngoài ra còn phải đánh giá lại từ đầu.
“Bà ơi, đúng đấy ạ”, Liễu Chiết Nguyên xác định.
“Sao cháu không nói sớm hả?”, bà cụ lập tức nổi giận, nếu biết Liễu Y Y đã có một chỗ dựa vững chắc thế này, bà ta còn phí công phí sức gả Liễu Y Y cho Hoàng Thiếu Tài làm gì?
“Cậu Tôn, mọi chuyện chỉ là hiểu lầm thôi!”
Tiết Lan giật mình, không ngờ Tôn Hàn có bản lĩnh lớn tới vậy, đã thế còn khiến bà cụ phải thay đổi thái độ.
Liễu Y Y đã biết tài