Ngọa Hổ Tàng Long

Loại con bất hiếu, hại bố mày rồi đấy!


trước sau

Tần Phụng còn định nói gì đó, nhưng đầu dây bên kia đã ngắt máy.





Lúc ngẩng đầu lên thấy Tôn Hàn vẫn bình thản như không, Tần Phụng biến sắc mặt, sau đó run giọng nói: “Cậu, cậu Tôn này, tôi…”






Advertisement



“Chờ chồng chị đến đã!”





Giọng nói lạnh lùng của Tôn Hàn khiến Tần Phụng nghẹn họng, không nói gì được nữa.





Chưa tới hai mươi phút sau, một người đàn ông mặc vest đi giày da đã xuất hiện.





Do đi quá vội vã nên người đàn ông vốn rất có khí chất đã trở nên luộm thuộm.






Advertisement



“Em đắc tội với ai thế hả?”, người đó đương nhiên là Tạ Phương Thư, anh ta lạnh giọng chất vấn Tần Phụng.





“Kia kìa…”





Tần Phụng sợ hãi chỉ về phía Tôn Hàn.





Tạ Phương Thư quay người đi về phía Tôn Hàn rồi cúi đầu, nói: “Cậu Tôn, xin lỗi cậu, là lỗi của vợ tôi, mong cậu rộng lòng bỏ quá cho!”





Uỳnh!





Mọi người đều ồ lên.





Tần Phụng dám làm ầm lên ở trường mẫu giáo, chứng tỏ chồng chị ta có bối cảnh không đơn giản.





Nhưng anh ta vừa đến đã chủ động xin lỗi ngay, dù chưa hỏi đầu đuôi câu chuyện ra sao.





Rốt cuộc bố của cô bé Đồng Đồng này có lai lịch thế nào?





Cô hiệu trưởng và Hồ Văn đã biết thân phận của Tạ Phương Thư nên càng khó tin hơn!





Không ngờ trường mẫu giáo của họ lại có một nhân vật lớn như bố của Đồng Đồng.





“Anh cứ hỏi vợ mình có chuyện gì trước

đã rồi hãy xin tôi bỏ qua!”, Tôn Hàn lạnh lùng nói.





Tạ Phương Thư lau mồ hôi trên trán, không dám chậm chễ mà họi vợ mình ngay.





Sau khi biết Tôn Hàn là người không thể chọc vào, Tần Phụng không dám bóp méo sự thật, đành phải kể hết lại.





Biết nguồn cơn của sự việc xuất phát từ con trai Tạ Tiểu Vũ, Tạ Phương Thư giơ tay định tát cậu bé một cái.





Loại con bất hiếu, hại bố mày rồi đấy!





Tạ Tiểu Vũ bị doạ sợ nên khóc toáng lên.





“Tạ Phương Thư, vợ anh bảo thằng bé còn nhỏ, câu này đúng nên tôi không thể tính toán với một đứa trẻ được!”





“Tuy nhiên, con hư là tại bố, con trai anh thành ra như vậy thì người làm bố như anh không thể thoái thác trách nhiệm được. Đến con mình còn không dạy dỗ tử tế được thì đừng làm trong ngành giáo dục nữa!”





“Vả lại, bảo vợ anh xin lỗi con gái tôi ngay, còn cả cô Hồ nữa!”



Câu nói của Tôn Hàn đã tuyên bố cách xử lý chuyện này.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện