Ngọa Hổ Tàng Long

Mọi chuyện đã được quyết định.


trước sau

"Cô Liễu!"





Thấy Liễu Y Y mãi không nói gì, Phương Minh Nguyệt đành nhắc nhở.



Advertisement






Liễu Y Y không lựa chọn nhận lấy bản văn kiện có thể khiến cô biến thành nữ tỷ phú chỉ trong một giây này mà vòng qua Phương Minh Nguyệt, đi đến trước mặt Tôn Hàn, hỏi: "Anh muốn làm gì?"





Tôn Hàn thành thật trả lời: "Anh muốn cho em một tương lai hoàn hảo. Có số cổ phần này, có thân phận Tổng giám đốc chi nhánh Giang Châu của công ty thời trang Sâm Uy, em sẽ có một vùng trời thuộc về riêng mình!"





"Rồi sẽ có một ngày em sẽ trở thành bà hoàng giới thương nghiệp nổi danh cả nước, thậm chí là vang danh quốc tế, được vô số người dõi theo, độc nhất vô nhị!"






Advertisement



Liễu Y Y nhắm mắt lại, cố gắng tiêu hóa lượng tin tức đột ngột này.





Cô nhớ rằng ban đầu khi gặp Tôn Hàn, Tôn Hàn từng nói muốn bồi thường cho cô. Lúc đó cô không hề để tâm, sợi dây liên kết giữa cô và anh chẳng qua chỉ là việc anh giúp cô tìm con gái, và cả bệnh tình của mẹ cô.





Nhưng cô thực sự không ngờ sự bồi thường mà Tôn Hàn dành cho cô còn vượt xa sức tưởng tượng của cô.





Số tài sản mà vô số người vật lộn cả đời cũng không có được thì cô lại có dễ như trở bàn tay.





Liễu Y Y thấy vô cùng phức tạp, không thể nói nổi nên lời.





Mãi hồi lâu sau cô mới mở mắt ra: "Hai ngày sau tôi sẽ đến tìm anh!"





Vừa dứt lời, cô liền đi ra khỏi đại sảnh ngay tựa như đang tháo chạy.





Mọi chuyện đã được quyết định.







Tôn Hàn nghiêng người nhìn ông Lôi: "Tôi đã hoàn thành chuyện mà tôi đã đồng ý, còn về việc chẳng có ý nghĩa gì như việc từ chức thì tôi không bàn giao nữa. Ông Lôi, hãy bảo trọng!"





Ông Lôi khổ sở gật đầu, ông ấy vẫn luôn thấy tiếc nuối khi công ty thời trang Sâm Uy mất đi một nhân tài như Tôn Hàn.





Nhưng lúc này ông ấy mới thấy cảnh giác, người ta không phải là nhân tài mà là một ông trùm!





Đừng nói là giữ lại Tôn Hàn, cho dù Tôn Hàn muốn mua lại công ty thời trang Sâm Uy thì cũng chẳng phải việc khó khăn gì.





Lúc rời đi, Tôn Hàn liếc mắt nhìn Vương Bách Xuyên. Lúc này trong mắt hắn ta tràn đầy hốt hoảng và bất an.





Hắn ta thực sự không dám tưởng tượng, Tôn Hàn ngày trước bị hắn ta nhằm vào khắp nơi rốt cuộc có một địa vị đáng sợ đến mức nào.





"Còn về chuyện gian tế thì có lẽ sẽ có đáp án nhanh thôi".





Lúc rời đi, Tôn Hàn buông một câu lấp lửng như vậy khiến Vương Bách Xuyên dựng đứng hết lông tơ.





....





Buổi chiều, đã mấy tiếng trôi qua sau khi bữa tiệc ở khách sạn Cự Dương kết thúc.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện