*Chương có nội dung hình ảnh
Trong căn phòng, Tiết Kiến Quốc đang đi đi lại lại: "Haizz, sao Y Y vẫn chưa trở về, cũng không chịu nghe máy, đừng nói là xảy ra chuyện gì rồi đấy nhé?"
"Tiết Kiến Quốc, ông đừng có mà ăn nói xúi quẩy. Y Y sao lại xảy ra chuyện được chứ, Y Y nhà chúng ta là mệnh quý tộc, sống trường thọ!"
Advertisement
"Đúng vậy. Haizz, không ngờ Y Y lại có cái may trong cái rủi, chuyện năm đó không chỉ không khiến con bé phải thảm hại lần nữa mà lại có được một khối tài sản lớn đến vậy! Chị à, lần này nhà chúng ta giàu to rồi!"
Tiết Lan nghe đôi vợ chồng này tung hứng mà thấy bực mình, liền nói: "Hai người về đi, bây giờ chị đang thấy phiền lắm".
Tiết Kiến Quốc sao có thể đi như vậy, liền ghé sát lại ngồi xuống cạnh Tiết Lan đang ngồi trên ghế sô pha: "Chị à, em đã điều tra rồi, tổng tài sản của công ty quốc tế Phong Hỏa lên đến một trăm năm mươi tỷ tệ, mười phần trăm của Y Y tương đương với mười lăm tỷ tệ!"
"Bây giờ chúng ta cần đi tìm Y Y để con bé lập tức ký lên bản văn kiện đó! Nếu không ngộ nhỡ Tôn Hàn hối hận thì chúng ta sẽ chẳng được gì cả!"
Advertisement
"Đúng vậy chị à, chúng ta phải chắc chắn mới được!", Lý Diễm Phương cũng vội đi tới nói.
Liễu Y Y sắp trở thành một nữ tỷ phú rồi, vậy thì số tiền nợ mấy triệu tệ của họ cũng chỉ là một khoản cỏn con!
Lúc này họ chỉ mong Liễu Y Y lập tức lấy được mười phần trăm cổ phần của công ty quốc tế Phong Hỏa, thế thì nhà bọn họ cũng được thơm lây.
"Chuyện này là do Y Y quyết định, người mẹ như chị...", Tiết Lan rất đau đầu.
Đột nhiên một tiếng lách cách vang lên, cửa chống trộm