"Cũng chỉ năm sáu mươi nghìn tệ, không đắt lắm đâu".
Ôn Phương Phương nói thì nói như vậy, nhưng trong lòng thì đang nhỏ máu. Năm sáu mươi nghìn tệ đấy, tiền tiêu suốt một tháng của cô ta.
Advertisement
Nhưng khi nhìn vẻ mặt cực kỳ hâm mộ của những bạn học ngày xưa thì cái gì cũng đáng.
"Tôi và Lưu Quân sắp đính hôn, hôm nay mời mọi người đến tụ họp là để thông báo cho mọi người. Nửa tháng sau, ngày 15 tháng 10, tôi và Lưu Quân sẽ đính hôn ở khách sạn Thiên Tế, vẫn ở tầng thứ ba, mọi người phải đến sớm vào nhé!"
Nói xong, mọi người còn chưa chúc mừng cô ta đã quay sang nhìn Liễu Y Y, cười nhạo: "Liễu Y Y, cậu cũng không còn trẻ nữa đâu. Khó khăn lắm mới gặp được một người bạn trai thích cậu, tôi nghĩ cậu nên nhanh chóng xác định kết hôn đi".
"Tôn Hàn đã nói là sẽ dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho cậu mà, hay là hai người cũng đính hôn ở khách sạn Thiên Tế đi. Bố tôi là bạn của Tổng giám đốc khách sạn Thiên Tế, tôi chỉ cần mở lời là có thể giảm cho hai người mười phần trăm, thế nào hả?"
Advertisement
Nghe vậy, có rất nhiều bạn học không khỏi cười nhạo.
Đính hôn ở khách sạn Thiên Tế, dù là ở tầng thứ ba này hay là chỉ sử dụng những dịch vụ cấp thấp nhất, chi phí cũng phải hơn một triệu tệ.
Tôn Hàn đến siêu xe cũng phải đi thuê thì lấy đâu ra một triệu tệ?
Họ đều biết Ôn Phương Phương nói như vậy là để châm chọc Liễu Y Y.
"Chúng tôi vẫn chưa quyết định, khi nào chắc chắn rồi sẽ thông báo cho mọi người". Liễu Y Y trả lời lấp lửng để nhảy qua chủ đề này.
Nhưng Tôn Hàn thì lại lười biếng quan sát cách trang trí, nói: "Xin lỗi nhé, tôi và Y Y không định đính hôn ở đây".
Lưu Quân cười khinh miệt, vậy thì anh phải có thực lực làm như thế trước đã!
Anh ta cố ý khích