“Y Y không sao ạ, nhưng phía công ty loan tin Vương Bách Xuyên vào tù, nên công ty đã quyết định bổ nhiệm Lý Tông Đạo làm tổng giám đốc! Vị trí này vốn thuộc về Y Y, nên là tôi... muốn báo cho tổng giám đốc Tôn một tiếng ạ”.
Tôn Hàn châm một điếu thuốc, đoạn lạnh lùng bật cười, “Xem ra lãnh đạo của thời trang Sâm Uy muốn qua đầu rút ván đây mà. Không sao, tôi sẽ đến Sâm Uy một lần nữa!”
Advertisement
Sau khi cúp máy, Tôn Hàn bèn liên hệ với Phương Minh Nguyệt, bảo cô ta dẫn theo đội ngũ và gặp anh trước công ty thời trang Sâm Uy.
Nửa giờ sau, Tôn Hàn đã lái xe đến nơi.
Đội ngũ của Phương Minh Nguyệt cũng vừa đến điểm hẹn.
“Cậu Tôn!”
Advertisement
“Đi cùng tôi lên đó!”
Vẻ mặt lạnh như tiền, Tôn Hàn dẫn theo đoàn người tiến vào toà nhà công ty.
“Tổng giám đốc Tôn!”
“Tổng giám đốc Tôn!!”
Thấy Tôn Hàn dẫn theo một nhóm người xuất hiện, tất cả nhân viên đều lấy làm kinh ngạc.
Chẳng phải tổng giám Tôn đã từ chức rồi à, sao lại đến công ty nữa thế?
Anh còn dẫn rất nhiều người đến đây, khí thế hùng hổ vô cùng.
“Ông Lôi đang ở phòng họp à?”, Tôn Hàn hỏi một nhân viên.
“Vâng, lãnh đạo cấp cao của công ty đều đang ở phòng họp để chuẩn bị bổ nhiệm tổng giám đốc mới ạ!”
Tôn Hàn không nói thêm câu nào, đưa đội ngũ của Phương Minh Nguyệt tiến thẳng về phía phòng họp.
Cạch!
Không hề gõ cửa.
Anh xông