*Chương có nội dung hình ảnh
"Anh Ngô, đây là anh em tốt của em, tên là Lâm Hạo!"
Người thanh niên tóc ngắn tên là Trương Hải, gã là một tên lâu la bất tài vô dụng ở Giang Châu. Nhà có chút tiền nên gã ăn chơi phung phí, cũng có chút tiếng tăm ở đất này.
Advertisement
Nhờ đó mà Trương Hải cũng có chút quen biết.
"Mau gọi anh Ngô đi!"
"Chào anh Ngô!", Lâm Hạo vội vã khúm núm.
Ngô Bách Xuyên khoát tay, ý bảo cô gái đang massage đi ra ngoài. Sau đó, cậu ta còn tiện tay vỗ mông cô gái kia rồi mới hài lòng ngồi dậy, tự châm một điếu thuốc rồi xòe ra hai điếu thuốc nữa.
Advertisement
"Lâm Hạo, cậu biết tôi sao?"
"Đương nhiên là biết, anh là ông chủ của sòng bài Hồng Thành. Sao tôi có thể không biết tiếng tăm của anh được cơ chứ?", Lâm Hạo bợ đỡ.
Sòng bạc Hồng Thành là sòng bạc lớn nhất Giang Châu.
Ngay đến cả sản nghiệp của ông Sáu Chu cũng không to bằng.
Cũng chính bởi lẽ đó mà Ngô Bách Xuyên này rất có tiếng trong giới thượng lưu của thành phố này.
Được Trương Hải đưa tới gặp Ngô Bách Xuyên, Lâm Hạo trong lòng vô cùng kích động.
Những nhân vật như vậy trước giờ hắn ta chỉ được nghe tới mà thôi.
Ngô Bách Xuyên cười, ra oai nói: "Được, nếu đã biết tôi rồi thì cũng là anh em một nhà. Anh đây không thích chơi ở nhà mình nên tối nay cho các cậu chọn địa điểm vui chơi, anh Ngô đây bao hết!"
"Sao có thể như vậy được, lần đầu gặp mặt nên để tôi mời anh mới phải đạo chứ!", Lâm Hạo nịnh bợ.
"Ôi trời, cậu không hiểu anh Ngô rồi! Anh ấy mà đã mở lời thì