Tôn Hàn định ngồi trên vị trí Tổng giám đốc, nhưng vì cựu Tổng giám đốc vốn được chuyển lên trụ sở chính là Lý Tông Đạo vẫn chưa đi nên Tôn Hàn đành ngồi ở vị trí đầu tiên bên trái, Liễu Y Y đứng sau lưng anh.
"Đã đến đủ hết rồi, bắt đầu họp đi".
Advertisement
Lý Tông Đạo trực tiếp bắt đầu cuộc họp: "Nội dung buổi họp ngày hôm nay là về đơn hàng mùa thu với công ty bách hóa Near".
"Đơn hàng mười triệu tệ cũng không đáng là bao với công ty thời trang Sâm Uy chúng ta. Nhưng mỗi năm công ty bách hóa Near đều có những đơn hàng trị giá năm mươi đến sáu mươi triệu tệ ở công ty chúng ta, nếu mất đi đơn hàng này thì đồng nghĩa với việc mất đi khách hàng quen thuộc là công ty bách hóa Near!"
"Tổng giám đốc Tôn, ba ngày trước tôi đã nói với cậu, đơn hàng lần này vô cùng quan trọng. Cậu cũng đã bảo đảm với tôi, nếu cậu không lấy lại được đơn hàng thì cậu sẽ nhận lỗi và xin từ chức!"
"Giờ tôi muốn biết kết quả".
Advertisement
Không hề dùng những lời lẽ uyển chuyển, Lý Tông Đạo trực tiếp chất vấn Tôn Hàn. Ý ông ta là, nếu không lấy được hợp đồng thì cậu có thể cuốn gói rồi.
Ánh mắt các lãnh đạo cấp cao nhìn Tôn Hàn đều tràn đầy sự đồng tình. Ai cũng có thể nhận ra Lý Tông Đạo đang giúp Vương Bách Xuyên, họ muốn đuổi Tôn Hàn đi.
Nhưng Tôn Hàn đâu thể làm gì được?
Tôn Hàn bật cười: "Không lấy được hợp đồng thì nhận lỗi xin từ chức, vậy tôi lấy được hợp đồng thì thế nào?"
Lấy được đơn hàng về, cậu nằm mơ đấy à?
Cả công ty đều biết Vương Bách Xuyên cùng một giuộc với Châu Kỳ Hoa của công ty bách hóa Near, họ đã quyết tâm phải dùng đơn hàng mười triệu tệ này để làm khó Tôn Hàn.
Sao Tôn Hàn có thể lấy đơn hàng về được?
Lý Tông Đạo cũng không tin: "Cậu muốn thế nào?
Tôn Hàn nhếch môi: "Nếu tôi lấy được đơn hàng thì phó Tổng giám đốc Vương Bách Xuyên phải