"Đừng như vậy mà"
Mặt Vũ Tình càng lúc càng thêm đỏ.
Trong trí nhớ của cô hiện tại, đã rất lâu rồi cô chưa gặp lại Kình Quân.
Thế nhưng cục diện lần tái ngộ này lại không giống như vô số điều cô đã từng tưởng tượng ra trước đó lắm.
Bởi lẽ trong quá khứ, Cố Kình Quân luôn là người chủ động giữ khoảng cách với cô.
Ở trong cô nhi viện, dù cho anh có thân thiết, quan tâm đến cô hơn so với quan tâm những cô, cậu bé khác, nhưng Vũ Tình vẫn cảm thấy Kình Quân lúc đó dường như vẫn còn một tấm màng ngăn cách Vũ Tình tiếp xúc quá thân mật với anh, trong mọi chuyện cô hầu như đều là người chủ động bắt chuyện với anh trước.
Vậy mà lần này sự thay đổi của anh khiến cho cô quả thực thấy bất ngờ, có chút cảm giác không quen, tựa như đây không phải là thiếu niên mà suốt mấy năm qua cô hằng chờ đợi vậy.
Nhưng nói là thiếu niên thì cũng không đúng lắm.
Kình Quân hiện tại trước mắt cô đã trổ mã trở nên rất cao lớn rồi, đem đến cho người ta cảm giác anh thật sự đã là một nam nhân trưởng thành, có thể yên tâm dựa dẫm vào anh được.
"Em còn chưa có trả lời câu hỏi của anh"
Cố Kình Quân vẫn duy trì hoạt động năm yên trước ngực cô, hành động hiện tại của anh giống như một đứa trẻ vậy, trông anh vô cùng phụ thuộc vào Vũ Tình, khiến cho Vũ Tình càng lúc càng cảm thấy ngượng ngùng hơn.
"Anh biết rõ đáp án mà"
Vũ Tình chu đôi môi anh đào của mình lên rồi nói.
"Anh sao?"
Cố Kình Quân nghe thấy Vũ Tình nói vậy, anh liền ngẩng đầu lên nhìn cô.
Bắt gặp Vũ Tình đang phúng má lên nhìn mình, anh liền cảm thấy cô thật sự đáng yêu, khiến cho anh không kìm được khát vọng muốn chạm vào cô.
Thực tế anh cũng làm như vậy.
Cố Kình Quân thực sự đưa tay ra nhéo má Vũ Tình một cái.
"Đau em"
Vũ Tình đánh vào tay anh một cái rồi đưa tay lên xoa xoa má mình.
Cố Kình Quân bị cô đánh vào tay, anh liên thừa nước đục thả câu, chù ụ mặt mày đưa mắt đăm chiêu nhìn vào bàn tay mình.
Vũ Tình thấy anh đang ríu rít như chim đột nhiên lại không nói thêm câu gì nữa.
Cô cảm thấy có chút kì lạ nên liền đưa tay lên xoa xoa mái tóc màu đen hung của anh rồi cất tiếng hỏi: "Anh sao vậy?"
"Ban nãy, em vừa mới đánh anh."
"Nhưng em không dùng nhiều lựÝ4å²>å¨û¬yTVDÓ¯+zÞúÁÎòÄ8DöÃm//Ò¿V}?£çØN*«ÇÛJ#§EÍFåÈÖÙwbÿÆGWÊáÇÂÌçÒæïÀ?QøóT/ E{{=¦þ 1kÛRÍ¿)mp^.©Náy±2ù ,úÐvê go7:"¢îkä´júî*ìQRjp[ÉVá],>IsÞ÷¾ò*|ỡâ.©ÎwÓ½ «q"¸¦:ñ/IÌy±L08¬Ñ¨âÆíËdÄbékQnÅÐ%6¦¶ÎïbN½
ªêbÞ"jùfðÁ¢fZ"ïÔñ÷;7Æú"ܯ~(¡Ã(×îe1AÂû±ã¶XfGàD²ÂbW £Äï«óÝØâxÆä `DŲeÌW°·28Gï¢E~ä>:½»ókVÂ7áijÏC~à¨à¹q¹a57osB¥[ïh[yܸzQ
m, phải là hÆ¡n nhiá»u chút thì má»i Äúng.
Cá» Kình Quân vừa nghe thấy câu nói nà y của cô, Äôi môi má»ng của anh khẽ nhếch lên, tá»±a nhÆ° Äã chá» Äợi câu nói nà y của cô lâu lắm luôn rá»i váºy.
"Em nói có tháºt không?"
Hai mắt anh sáng nhÆ° sao nhìn chằm chằm và o cô, Äôi mắt sáng rá»±c của anh khi nhìn thẳng và o Äôi mắt to tròn của VÅ© Tình, tá»± nhiên lại khiến cho cô cảm thấy hÆ¡i lo lắng.
"Ừ, anh muá»n nhÆ° thế nà o Äá»u Äược"
"Váºy ngoäc tay Äi.
Äã hứa vá»i anh rá»i, thì em không Äược phép nuá»t lá»i Äâu Äấy"
Cá» Kình Quân nói rá»i ÄÆ°a ngón tay áp út của mình ra trÆ°á»c cô.
VÅ© Tình nhìn thấy hà nh Äá»ng nà y của anh, cô liá»n thá» dà i má»t tiếng rá»i nói: "Anh là trẻ con sao?"
Tuy miá»ng nói nhÆ° thế nhÆ°ng cô vẫn là má»m lòng trÆ°á»c anh, dá»
dà ng thá»a hiá»p ÄÆ°a tay ra mà ngoắc tay hứa vá»i Kình Quân.
"Tá»t, anh muá»n em hôn anh má»t cái, nhÆ° váºy anh
liá»n sẽ hết Äau"
Cá» Kình Quân vừa hoà n thà nh âm mÆ°u của mình xong, anh liá»n cÆ°á»i ngả ngá»n.
Sang chấn tâm lý thiá»t á chứ VÅ© Tình cảm thấy có chút lúc trÆ°á»c câu nói nà y của anh, cô ÄÆ°a má»t tay lên Äỡ trán, tay còn lại Äẩy anh ra khá»i ngá»±c mình: "Äừng Äùa nữa, anh khiến em cảm thấy hÆ¡i Äau Äầu"
"Anh không Äùa.
Ban nãy em Äã hứa sẽ Äáp ứng má»i yêu cầu của anh rá»i mà , em không Äược nuá»t lá»i Äâu Äó"
Cá» Kình Quân nói dùng Äôi mắt phượng hẹp dà i của mình nhìn chằm chằm và o cô.
VÅ© Tình cÄng thẳng Äá»i trá» vá»i anh má»t lúc, sau cùng vẫn là chá»u thua mà Äáp ứng yêu cầu của anh.
Ai bảo ban nãy cô tá»± nhiên lại Äi hứa vá»i anh là m gì chứ? VÅ© Tình nghÄ© rá»i nắm lấy tay Cá» Kình Quân, hôn lên mu bà n tay anh, nÆ¡i cô vừa má»i Äánh và o anh lúc nãy.
Vá»n tÆ°á»ng nhÆ° thế là xong rá»i, VÅ© Tình ôm tâm tình thoải mái vì bản thân là má»t ngÆ°á»i sá»ng có nghÄ©a khÃ, Äã giữ Äúng lá»i hứa của mình vá»i anh, tá»± tin ngẩng Äầu lên nhìn anh, ai ngá» lại thấy Kình Quân mặt Äen nhÆ° ÄÃt ná»i, Äang chau chặt chân mà y lại: "Hôn cÅ©ng Äã hôn rá»i, em không nói dá»i anh.
Anh cau có mặt mà y nhÆ° váºy là do Äang không vừa ý cái gì vá»i em chứ?"
VÅ© Tình khó hiá»u chau mà y mà nhìn anh.
Lần nà y Äến lượt Cá» Kình Quân thá» dà i.
Anh nhanh chóng tiến sát lại gần cô, ÄÆ°a tay ra giữ sau giữ lấy gáy VÅ© Tình: "Nhắm mắt lại, anh muá»n hôn em"
VÅ© Tình còn chÆ°a ká»p bà y tá» sá»± ngạc nhiên của bản thân thì Cá» Kình Quân Äã nhanh tay không cho cô thắc mắc, dùng cánh tay chắc nhÆ° gá»ng kìm của mình mà giữ chặt lấy gáy cô, dùng Äôi môi ấm nóng của mình phủ lên Äôi môi hiá»n có chút khô khá»c của VÅ© Tình.
VÅ© Tình ban Äầu có chút ngỡ ngà ng nên má» mắt to ra hết cỡ.
NhÆ°ng Äược mấy giây sau cô liá»n cảm thấy tháºt xấu há» cho nên má»i nhắm chặt mắt lại.
Ai mà ngỠlúc cô nhắm mắt lại là lúc CỠKình Quân mỠmắt.
Trong Äôi ngÆ°Æ¡i Äen thâm thúy của anh phản chiếu toà n là hình bóng cô, gÆ°Æ¡ng mặt há»ng thấu Äáng yêu hiá»n tại của cô, khiến cho anh cà ng gia tÄng hứng thú muá»n bắt nạt cô thêm nữa.
Hôn môi ĦRÊÜË B÷8¶° W7 ú(ÞÜd5I£H¹q3ÌØIóó²(@¾¤3 Tá'΢àÚ>E¡¸µÛé'ÀbE3À´iízÅùyUïEÑÕvU¥sàLî£.òÍ?mA´Ð$Í$NË5Z>0q¬G·PÚÆê+Îd
G úVR"EÙÜÆwûº9iñç¼¹sí):e5øÉÙÑýÇ sQäasëÈõôB ü1-OÅP
I01Áïô¶²&½Õ'kI,Ê+BªkÅv.o¢~¿!k-õFnËkÞK½º*-ß䡺%!c - Ó©Ýl ¤«yò¯"¯ »ãàT¨jù·õ>Ð}õÆ¿KÙÐ~ò@ Ö»UDëëͳÁô
O½%àÙö>qAßɪn6ѳN¶¹Ëe¾ùá×ÀÒeMc§(&$zbÃ/aÚëK¢g0;FFc«îQÆ q Ù'Aú6îW[íÉ3£¯µïc0¼G:ùöîï»XÅä¾ù$³»5íGÐF'Õ*£lïX|tê0ðÙ+Å#¯ ÿ89ÍX¼å´^³ÐEôA`,24O¦XÄ!cÜ©7(®ÞÈ'Ãi?T$ýºLr/=,©8Ú»¢[6(ÙhS©i´åñ]fÞgNq˧¾á²d1¢?¹ÇÖI]"kîz¶»ÇjV¦íôMÆF£ºÖçjAgá÷éÀs¨E?®ç_'"¿G¤ß£pCRG.Ëú¦F¤üö:ÕÒð®+£!åiÞéT1qïßôéB²Êå{BùÜÅþ±XÖý%JS¿,ÂA5H7¯/Ì¢Gñß¼êx´
Truyện convert hay :
Vô Thượng Thần Đế