"Việc mà em muốn làm sao ạ?"
Vũ Tình vừa cắt một lát bánh mì vừa đăm chiêu suy nghĩ đáp lại anh: "Em thấy cũng không có gì đặc biệt cả.
Cuộc sống hiện tại như thế này đối với em mà nói đã rất tốt rồi, đầy đủ cái ăn cái mặc, em cũng không muốn làm phiên mọi người nhiều hơn nữa."
Cố Kình Quân nghe thấy thế, anh liên đặt dao nĩa trong tay mình xuống, ánh mắt ôn nhu như nước hướng nhìn về phía cô: "Cô gái ngốc, anh làm sao có thể chê em phiền phức chứ? Được em dựa vào chính là hạnh phúc của anh.
Trước đây những điều em muốn làm anh đều không thể làm cho em được.
Nhưng hiện tại điều kiện của anh đã đủ để đảm bảo cho em một cuộc sống tốt đẹp rồi, cho nên em không cần phải lo sẽ làm phiền tới anh."
Bởi vì em chính là lý tưởng của anh, là mục tiêu mà cả đời này anh theo đuổi.
Câu nói này Cố Kình Quân tạm giữ trong lòng mình để tránh làm cô lúng túng.
Đợi một ngày không xa sắp tới Vũ Tình chấp nhận tình cảm của anh rồi, anh nhất định sẽ từ mình nói ra câu nói này với CÔ.
Vũ Tình thấy anh nhìn mình chân thành như vậy, cô cảm thấy không biết phải làm sao.
Đúng là cô rất ngưỡng mộ mọi người, cũng có rất nhiều điều muốn thử.
Nhưng cô lại sợ bản thân không xứng đáng, không đáp ứng được những kỳ vọng mà mọi người đặt ra cho cô, Như thế thì cô sẽ trở thành gánh nặng của những người xung quanh mất.
.
Bạn có biết trang truyện * TRÙMTRUYỆN.
M E *
Cố Kình Quân đang kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của cô, đột nhiên điện thoại anh có âm thanh thông báo.
Cố Kình Quân bật máy lên đọc qua nội dung tin nhắn vừa mới được gửi tới, sau đó mỉm cười nói với Vũ Tình: "Em có muốn đi học lại không? Em bây giờ còn bé như vậy, anh nghĩ nên để em kết giao với bạn bè nhiều một chút, sẽ tiện cho việc thực hiện những dự định sau này của em hơn."
Mặc dù tận sâu trong đáy lòng Cố Kình Quân, những điều anh mong