Nhìn hắn, tôi chỉ muốn khóc, khóc cho tình cảm bao nhiêu năm nay của chúng tôi.
“Rốt cuộc có chuyện gì?” Hạng Chương hơi không nhịn được lại hỏi.
“Hạng Chương, anh không yêu em đúng không?” Tôi khóc hỏi.
“Đồng Kha Kha, tối rồi em có còn muốn cho người khác nghỉ ngơi nữa hay không? Em muốn anh lên giường với em, không phải anh thỏa mãn em rồi sao? Em còn muốn thế nào nữa?” Hạng Chương trừng mắt nhìn tôi nói.
Tôi run rẩy dữ dội.
“Em muốn anh lên giường với em sao?”
Hạng Chương giễu cợt nói: “Không phải sao? Em tự nhớ lại dáng vẻ chán ghét đó của em đi, quỳ ở đó cầu xin anh làm em, Đồng Kha Kha, quen biết em nhiều năm như vậy, anh thật không ngờ em là người như thế!”
“Hạng Chương!” Tôi không nhịn được hét to.
Hắn nói chuyện thật khó nghe!
Tôi muốn hắn lên giường với tôi sao? Không! Nói như vậy cũng đúng! Chúng tôi là vợ chồng, lẽ nào đây không phải là chuyện rất bình thường sao?
“Hạng Chương, em muốn ở bên anh, muốn ở bên anh một cách chân chính, sai sao?”
“Chúng ta là vợ chồng, loại chuyện đó không phải là bình thường sao?”
“Hơn một năm nay, anh không đụng vào em, anh biết em nghĩ như thế nào không? Anh biết em khó chịu ra sao không?”
Tôi kêu khóc như sắp vụn vỡ.
“Anh nói áp lực của anh lớn, em tin anh, nhưng còn anh thì sao? Anh nói cho em biết, anh ở trước máy vi tính làm những gì? Em yêu mà anh luôn mồm kêu kia là ai?”
“Anh nói đi! Anh nói đi! Cô ta là ai?”
Tôi xông lên lắc hắn, đánh hắn, vừa khóc vừa kêu muốn hắn nói ra người phụ nữ kia là ai.
Hạng Chương lần lượt đẩy tôi ra: “Làm ồn đủ chưa!”
Tôi không đề phòng, té ngồi trên bàn trà, lại té trên mặt đất.
Tôi khó tin ngẩng đầu nhìn Hạng Chương, đây là lần thứ hai trong tối hôm nay hắn đánh tôi.
Chưa từng nghĩ tới, người tôi lấy lại là một thằng đàn ông sẽ ra tay với cả phụ nữ.
“Hạng Chương!”
Tôi hét đến khàn cả giọng: “Nếu anh thích người khác thì anh nói cho rõ ra, nếu như anh muốn ly hôn thì báo cho em biết, không cần phải dằn vặt em như thế, em sẽ không quấn lấy anh không buông, chúng ta ly hôn! Ly hôn!”
Hô xong những lời này, trong phòng khách yên tĩnh lại.
Hạng Chương tái mặt nhìn tôi, tôi thoáng hoàn hồn, bị hắn nhìn mà có chút hoảng hốt bồn chồn.
Vì sao tôi cảm thấy, dường như hắn muốn giết tôi luôn vậy?
“Anh… anh muốn làm gì?”
Mắt thấy hắn cúi người qua chỗ tôi, tôi đang ngã dưới đất cũng dùng cả tay và chân bò lui về phía sau.
Nhưng trong nháy mắt, vẻ mặt của hắn đột nhiên lại trở nên đau đớn và nặng tình.
Tôi hoảng hốt, cảm tưởng vừa rồi là mình nhìn lầm.
Hắn dùng sức đỡ tôi từ dưới đất dậy, dìu tôi ngồi xuống ghế sofa.
“Kha Kha.” Hắn gọi tôi một tiếng: “Em đang nói bậy bạ gì đó, cái gì ly hôn với không ly hôn, anh nói rồi, cả đời này anh sẽ không ly hôn với em.”
“Kha Kha, chúng ta từ khi bắt đầu cho đến bây giờ, tình cảm mười năm, sao em lại nhẫn tâm nói ra hai chữ ly hôn này chứ? Em có biết em nói như vậy giống như cầm dao đâm vào lòng anh không.”
“Kha Kha, chúng ta đã nói rồi, kết hôn chính là chuyện cả đời, cả đời không ly hôn, không phải sao?”
Hắn ra vẻ chân thành tình sâu, từng tiếng Kha Kha gọi mà khiến lòng tôi nhũn ra, không cầm được nước mắt lại rơi.
Đúng vậy, đã nói rồi, cả đời ở chung với nhau, nhưng bây giờ…
“Hạng Chương…” Tôi khóc hu hu thành tiếng: “Nhưng anh đã không thích em nữa không phải sao?”
“Anh thích em, anh đương nhiên thích em rồi.” Hạng Chương gấp gáp vội vàng nói: “Anh chưa từng thích người phụ nữ nào khác, người anh thích chỉ có mình em! Anh thề!”
“Anh đừng gạt em, nếu như anh thích em, sao anh lại làm ra chuyện này với em.”
Tôi khóc nhìn về phía máy vi tính.
Đại khái cả cuộc đời này tôi đều sẽ không quên, dáng vẻ mở video sex của hắn với người khác trước máy vi tính.
Sắc mặt Hạng Chương trở nên có chút xấu xí, hắn im lặng một hồi mới nói: “Kha Kha, anh biết anh sai rồi, anh chỉ nhất thời tìm của lạ mà thôi, em tha thứ cho anh lần này được không? Anh thề, về sau anh sẽ không bao giờ lên mạng tìm của lạ nữa.”
“Thật! Anh thề với em!” Hạng Chương lôi kéo cánh tay của tôi, thề thốt rất lâu với tôi.
Hắn nói người phụ nữ kia là người hắn kết bạn vào hôm nào đó nhàm chán, không ngờ đối phương rất cởi mở, hắn nhất thời hiếu kỳ liền gọi video với cô ta.
Hắn nói tổng cộng hắn và cô ta cũng không gọi video được mấy lần, hơn nữa tuyệt đối chỉ giới hạn ở trên mạng, chưa bao giờ gặp mặt.
Hắn nói người hắn yêu vẫn là tôi, chẳng qua cảm thấy tôi đã quá quen thuộc, quen như người thân vậy, không tìm thấy loại cảm giác này, không cứng nổi, mới muốn vào mạng tìm chút kích thích.
Hắn nói cả đời này cũng sẽ không buông tay tôi, cầu xin tôi cho hắn chút thời gian, hắn sẽ tốt với tôi.
Hắn nói rất nhiều rất nhiều, nhưng một chữ tôi cũng không tin!
Bởi vì hắn không biết, từ sau khi lần đầu tiên phát hiện, tôi có bao nhiêu đêm không ngủ, hắn không biết, đằng sau hắn, tôi đã nhìn hắn bao lâu…
Rõ ràng, lúc hắn đi công tác đã ngủ chung với người phụ nữ kia! Nếu không, tại sao lại có cái bao cao su lẻ ra chưa bóc kia?
Cho nên cái gì mà chỉ giới hạn ở trên mạng không gặp mặt đều là nói dối! Người phụ nữ kia, rõ ràng chính là Kiều Kha Nguyên!
Nhưng tôi nên nói ra sao?
Tôi run rẩy há miệng, lại không phát ra được âm thanh nào.
“Kha Kha.” Hạng Chương ngồi xổm trước mặt tôi, trong mắt có ánh lệ: “Đừng nói ly hôn, hãy cho chúng ta một chút thời gian nữa, được không? Anh cam đoan, anh sẽ đối tốt với em, yêu em, để em được ăn no mặc ấm, để em được hạnh phúc vui vẻ…”
Lòng, lập tức mềm nhũn.
“Hạng Chương…” Tôi ôm cổ của hắn, khóc tu tu.
Nhiều năm tình cảm như vậy, sao có thể nói chia tay là chia tay? Nói ra hai chữ ly hôn này, lòng tôi cũng đau như dao cắt mà.
“Hạng Chương! Hạng Chương! Chúng ta làm sao lại biến thành như vậy? Sao lại thế…”
Tôi kêu khóc như vụn vỡ, Hạng Chương tùy ý để tôi ôm, vỗ sau lưng tôi, dỗ tôi như dỗ trẻ con: “Không khóc, không khóc, chúng ta sẽ ổn thôi, ổn thôi…”
Khóc rồi, tôi ngủ mất.
Thần kinh căng ra lâu như vậy, tôi đã quá mệt mỏi, quá mệt mỏi.
Bị vật gì đó lạnh chạm vào, tôi run run mở mắt, cảm thấy đôi mắt và trên mặt đều lạnh lẽo như băng.
“Kha Kha, em tỉnh rồi? Đừng nhúc nhích, em khóc sưng cả mắt lên, anh lấy