Chỉ một vài lời nói vu vơ của La Ngữ Tịch cũng khiến cho tiếng lòng Hạc Tư Đằng tan vỡ, bao nhiêu cảm giác hụt hẫng khó chịu dâng trào ở ngực trái, vừa lo sợ lại vừa bất lực.
Hạc Tư Đằng không đủ can đảm để nghĩ về tương lai ở thời điểm này. Anh vờ như không hiểu ý tứ vừa rồi của La Ngữ Tịch, từ tốn bước đến, nhẹ giọng thúc giục: "Về thôi."
La Ngữ Tịch không chống đối, cầm lấy dù Hạc Tư Đằng đưa, mắt dõi theo anh xoay lưng hạ người trước mặt mình. Cô vòng tay ôm cổ anh từ phía sau, hai bên khoé môi vẫn luôn cong lên mãn nguyện.
Từ những ngày đầu đấu đá nhau, chỉ trải qua một thời gian ngắn, nếm đủ loại cảm xúc trong mối quan hệ miễn cưỡng, La Ngữ Tịch xem như đã phần nào thành công khiến Hạc Tư Đằng thay tâm đổi tính, kể cả khi chỉ là nhất thời cũng tốt hơn là cứng đầu đến cùng.
Về đến nhà, trở lại trong phòng ngủ, sau khi đặt La Ngữ Tịch ngồi xuống giường, Hạc Tư Đằng tiện tay cầm giúp túi đồ trên tay cô. Tầm mắt vô tình lướt qua những thứ bên trong túi, anh theo phản xạ quên mất khống chế hành động của bản thân mà vạch miệng túi ra nhìn cho rõ.
Phát hiện bên trong túi là băng vệ sinh, sắc mặt Hạc Tư Đằng có hơi hốt hoảng, chuyện cũ liên kết chuyện mới ra được lý do khiến La Ngữ Tịch trầm ngâm cả buổi chiều, anh không nghĩ ngợi nhiều vội bật ra hỏi: "Em tới ngày nên khó ơ... chịu à?"
Suýt chút Hạc Tư Đằng đã nói La Ngữ Tịch "khó ở", nhưng ở phút tám mươi chín kịp sửa lời tránh chọc giận cô một lần nữa.
La Ngữ Tịch chậm chạp gật đầu, uể oải đáp: "Cũng sắp rồi, nếu chính xác thì là một hoặc hai hôm nữa."
"Làm tôi cứ tưởng em giận dỗi vì chuyện gì."
Hạc Tư Đằng vừa lầm bầm vừa xoay người cầm túi đồ vào nhà tắm, La Ngữ Tịch dõi mắt theo anh, tò mò dò hỏi: "Nếu tôi nói, tôi cố ý giận dỗi để anh chú ý thì sao?"
Bước chân đang di chuyển của Hạc Tư Đằng lập tức khựng lại, anh chần chừ nhìn về phía La Ngữ Tịch.
Thấy nét mặt trông đợi của cô, giữa lồng ngực anh lập tức dâng lên sự hưng phấn, bao lời thành thật đều được đà tuông ra: "Tôi biết là em động lòng với tôi rồi, nhưng bình thường thôi, tôi ưu tú thế này, dĩ nhiên không thể cấm em thích tôi."
Nói đi nói lại Hạc Tư Đằng vẫn nhiệt tình nhất trong khoảng tâng bốc bản thân, sự mong chờ của La Ngữ Tịch chớp mắt biến thành khinh bỉ.
Cô liếc xéo anh một cái nhanh, thẳng thừng mỉa