Nhìn thấy tên mình nằm ở ngay tiêu đề bài báo giật tít, lại là tin chẳng tốt lành, Hạc Tư Đằng nhanh chóng ngồi bật dậy, nghiêm túc xem chi tiết được viết trong bài báo.
Cụ thể, bọn người Chí Hoành và đám bạn trước đây Hạc Tư Đằng qua lại bị công ty quản lý của nữ diễn viên kém may mắn kia khởi kiện, do anh ta và những tên còn lại lợi dụng địa điểm tiệc giao lưu ở Club mà giở trò. Thời gian xảy ra sự việc là tối thứ bảy vừa rồi, nữ diễn viên kia do quá sốc nên chưa thể trình báo ngay sau đó.
Xuất thân của Chí Hoành và những tên liên quan còn lại dĩ nhiên không tồi, kể cả khi vụ án này có ra tòa thì khả năng cao bọn họ vẫn sẽ dùng tiền để thoát tội, lúc đó không chỉ nữ diễn viên kia, mà cả công ty quản lý cũng có thể bị họ làm khó dễ.
Thấy biểu cảm của Hạc Tư Đằng dần trở nên nghiêm trọng, La Ngữ Tịch khẽ cất tiếng hỏi: “Thế nào? Mắt anh đã sáng lên được chút nào chưa?”
Hạc Tư Đằng có chút chột dạ nhìn La Ngữ Tịch một cái rồi lại tránh đi, anh thật sự chưa thể tưởng tượng được, nếu anh và bọn người Chí Hoành vẫn còn liên hệ đến bây giờ, rắc rối bọn họ gây ra chắc chắn kéo anh vào cùng.
Trước đó hành động chẳng màng hậu quả, giờ đây Hạc Tư Đằng lại cảm thấy vô cùng may mắn. May mắn vì đã cắt đứt liên lạc với bọn người Chí Hoành, may mắn đêm xảy ra vụ việc kia là lúc anh ở cùng La Ngữ Tịch chưa từng rời nửa bước, không thì oan ức sẽ bám theo anh cả đời không rửa được.
Giữa lúc Hạc Tư Đằng tìm thấy hy vọng vươn dậy, La Ngữ Tịch lại chẳng chút mềm lòng mà thẳng thừng đạp đổ: “Anh nói thử xem, cha nghiêm khắc với anh, ép buộc anh vào khuôn khổ là đúng hay sai? Anh vì một chút thú vui với đám bạn hư hỏng, chuyện xấu gọi thẳng tên anh, còn lại đều mỉa mai anh là con trai chủ tịch.”
Ngừng lại vài giây, La Ngữ Tịch nhẹ giọng nhắc nhở: “Tư Đằng, anh cũng là tổng giám đốc, tại sao anh không để người khác nhắc đến anh bằng cái danh Hạc tổng một cách tôn trọng?”
Hạc Tư Đằng như bị nói trúng điểm yếu, nửa lời cũng không thể cãi. Nhưng ngay giây phút này, điều khiến anh như thoát một kiếp nạn chính là sự trong sạch được đảm bảo. Chẳng may không thể chứng minh bản thân vô tội, bị ông Hạc từ mặt là một chuyện, chuyện còn lại chính là tổn thương đến người cùng anh “đầu ấp tay gối”.
Người có ơn cứu rỗi thanh danh của Hạc Tư Đằng lần này chính là La Ngữ Tịch, nhờ cô đã