Tiểu Song dần mở mắt ra, cô đã trải qua một giấc mộng dài, mà có lẽ giấc mộng này có thể không đơn giản chỉ là một giấc mộng.
Như Hoa ở bên cạnh cô, nhìn thấy cô tỉnh lại khuôn mặt vô cùng mừng rỡ reo lên:
"Tam công chúa, cô tỉnh rồi sao? Thật là may quá!"
Tiểu Song xoa xoa thái dương, lộm khộm ngồi dậy:
"Ta vẫn còn sống sao?"
Như Hoa gật gật đầu:
"Trong chuyến đi săn cô đã bị trúng độc của yêu rắn, cũng may Bạch Lãnh nhị hoàng tử đã tìm ra thuốc giải để cứu cô, sau đó đoàn quân đã hộ tống mọi người trở về hoàng cung.
"
Trong đầu Tiểu Song chợt hiện ra cái tên "Chí Huyền", phải rồi! Bạch Lãnh chính là kiếp sau của Chí Huyền.
Còn về phần Hoàng Khải, cô không biết phải đối mặt với anh ta như thế nào sau khi đã nhìn thấy quá khứ của Nguyệt Lan và Vũ Hiên.
Có thể kiếp này Hoàng Khải không phải người xấu, nhưng tuyệt nhiên cũng khiến cho Tiểu Song một cảm giác đề phòng.
Tiểu Song nhìn ra ngoài cửa hỏi:
"Mọi người đâu cả rồi?"
Như Hoa lấy cho nàng một chén nước:
"Cô đã hôn mê suốt một tuần lễ, ai nấy đều rất lo lắng cho cô, hoàng thượng tuy rằng bận trăm công nghìn việc nhưng một ngày đến đây rất nhiều lần để xem tình hình của cô như thế nào.
"
Như hoa ngưng một lúc, chợt như nhớ ra điều gì đó vội nói tiếp.
"Phải rồi, còn có cả Bạch Lãnh nhị hoàng tử, ngài ấy tuy rằng bề ngoài tỏ ra bình thường, thế nhưng ta để ý thấy ngài ấy thường đứng nép ngoài cửa sổ nhìn vào bên trong đây.
"
Tiểu Song nghe vậy cảm thấy vô cùng hớn hở.
"Anh ta lo lắng đến vậy sao?"
Như Hoa gật đầu, cảm thấy khó hiểu:
"Sao trông vẻ mặt cô lại vui mừng thế kia?"
"! "
Như Hoa thấy tam công chúa có chút kì lạ nhưng không quá để ý, nói tiếp:
"Phải rồi, tam công chúa, trong lúc cô hôn mê đã có tin vui bất ngờ cho cô.
"
Tiểu Song hầu như đã hồi phục hoàn toàn, vừa đứng dậy thay y phục vừa nghe Như Hoa nói.
"Nghe nói vì nhìn thấy người trúng độc nên hoàng thượng vô cùng chua xót, quyết tâm hạ lệnh nếu cô tỉnh dậy sau một tháng nữa Hoàng Khải tiểu vương gia nhất định phải cử hành hôn lễ với người, nếu không sẽ bị xử tội, ngài ấy không còn cachf nào khác nên đẫ đồng ý.
"
Tiểu Song sau khi nghe Như Hoa nói xong tay đang cầm sợi dây buộc lưng cũng rớt xuống đất, trợn mắt.
"Cái gì!? Phụ hoàng tôi đã làm vậy sao!?"
Cô không phải là ma nữ kia vì vậy tuyệt đối không có ý gì đối với Hoàng Khải, vì vậy cho nên hôn sự giữa cô và Hoàng Khải kia là không cần thiết, nếu như hôn sự này diễn ra, sau đó nghĩ đến việc cô phải động phòng thôi đã khiến cô phát điên rồi, cô nhất định phải ngăn cản nó!
"Chẳng phải cô luôn đơn phương Hoàng Khải tiểu vương gia sao? Đây đúng thật là sau cái rủi có cái may.
"
Như Hoa vừa nói vừa cười.
Gì mà sau cái rủi có cái may chứ? Đây là sau cái rủi có thêm mười cái rủi a!
Chưa nói đến việc cô không muốn kết hôn cùng Hoàng Khải, lại nói đến bên cạnh hắn ta còn một ả thanh mai trúc mã Ngọc Nhi gì đó, nếu như cô cướp Hoàng Khải khỏi tay cô ta khiến cô ta ghen tức rồi làm chuyện điên rồ thì cuộc sống sau này của cô sẽ toàn là sóng gió a!
Tiểu Song huơ tay:
"Không được,