Tiêu Thư sau khi nghỉ một thời gian dài thì cảm thấy buồn chán, cô nàng tính đi dạo xung quanh ma giới giải khuây hoặc cũng có lẽ là thử tinh thần thép.
Đây được tính như lần thứ hai Tiêu Thư đi dạo quanh phố phường ma giới.
Nơi đây đẹp đến diễm lệ với tông màu chủ đạo đen đỏ cùng tiếng buôn bán rộn rã.
Đấy thật đẹp nếu như không nói đến những cái khác.
Lần đầu tiên Tiêu Thư tới nơi này cô nàng còn cảm thấy kinh sợ hoảng hốt đồng thời càng buồn nôn cùng kinh tởm.
Nhớ lại lần đó cô còn thấy lạnh lạnh nơi sống lưng.
Đó là khi Tiêu Thư mới chết không bao lâu, linh hồn cô bị lôi đến ma cung.
Trong cung điện nguy nga nhưng đầy âm u không bóng người khiến cho Tiêu Thư vô cùng sợ hãi.
Ma quân ra điều kiện với cô rằng chỉ cần cô làm việc cho hắn thì hắn sẽ giúp cô.
Vì một vài lời nói ngỗ ngược khiến cho ma quân phật lòng, hắn cho người đưa Tiêu Thư tới cực lạc cung chịu hình phạt.
Nơi đây tất cả linh hồn đều được ổn định duy trì không bị hao mòn.
Cực lạc cung do một tay Cửu Ưu Nhã tạo thành, nơi này thiết lập hàng trăm cách thức tra tấn con người khiến họ chết đi sống lại đau khổ không tả.
Mở màn với những cực hình đã quá quen thuộc kể như ném người vào chảo dầu đang nóng chảy hay như bắt người leo lên núi kém, bước qua dung nham nóng chảy...!rồi tới những cực hình đầy tính sáng tạo cưa đôi người, trồng cây bằng thuật pháp đâm thủng cơ thể nhân loại...
Từng hình phạt bị thực thi trước mắt Tiêu Thư khiến cho cô bị ám ảnh tâm lí mãi mãi.
Hai tên ma tộc ném Tiêu Thư xuống hồ băng lạnh buốt, cơ thể Tiêu Thư run lẩy bẩy hai răng liên tục va vào nhau, chưa hết lạnh lại bị ném vào hố lửa khiến cơ thể bị bỏng rát nghiệm trọng tiếp tới là ném xuống hồ muối mặn, từng viết rách bị ngấm muối khiến cho nó lở loét nặng nề.
Tiêu Thư gào thét đau đớn, cả cực lạc cung đều vang lên tiếng khóc gào của nhân loại, nơi đây lac thú vui của ma tộc đồng thời cũng là nơi răn đe họ không được phản nghịch.
Từng cực hình một được Tiêu Thư trải nghiệm qua, chỉ với gần mười cực hình nhẹ đã khiến Tiêu Thư muốn chết thật nhanh, linh hồn được kéo tới y cung chữa trị.
Ngày hôm sau được ma quân gọi tới, cô nàng hoảng hốt không dám hé ra một lời.
Cũng kể từ đó về sau Tiêu Thư ngoài tỏ vẻ trung thành ra thì chỉ có khiếp sợ không dám nhiều lời.
Lần hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên ma quân có thưởng sai thuộc hạ hộ tống Tiêu Thư tới nơi nhộn nhịp nhất ma giới để thư thái.
Trái với sự kì vọng và mong đợi của nàng là sự kinh hãi tuyệt vọng cùng khiếp đảm.
Mở đầu là những sạp trái cây mang hình hài kì quái, không những thế có trái còn phát ra tiếng cười, tiếng rên rỉ